Vivre sans aimer n'est pas proprement vivre

6.5K 769 19
                                    


Buổi lễ đã bắt đầu. MC đứng trên bục, huyên thuyên nói về tình yêu và những điều tốt đẹp, tiếng nhạc dương cầm nhẹ nhàng xoa dịu đám đông đang ồn ào kia, mọi người đều im lặng, lắng nghe chăm chú từng lời nói của MC.

"Và người Pháp có câu Vivre sans aimer n'est pas proprement vivre. Tức cuộc sống mà không có tình yêu thì không phải thực sự sống."

Jimin tự hỏi những năm tháng qua của mình đã như thế nào khi có tình yêu và đôi mắt của anh có liên quan gì đến tình cảm của mọi người  đối với anh hay không? Vì sao khi đôi mắt anh chìm vào bóng tối vĩnh hằng, trái tim của mọi người cũng theo thế mà nguội lạnh. Vậy Jimin có thực sự là đang sống hay không? Mọi người đối với anh là gì? Tình yêu? Hay là lòng thương hại?

Chợt có tiếng ồ lớn, cắt ngang mạch suy nghĩ của Jimin, hai nhân vật chính đã xuất hiện. Jimin hồi hộp lạ thường, anh rất muốn được nhìn thấy SeokJin và TaeHyung ngay lúc này.

_Jimin.

Một bàn tay đặt quanh eo anh, vỗ nhẹ:

_Họ chuẩn bị trao nhẫn đính hôn rồi và...SeokJin anh ấy đang mặc bộ vest đen, TaeHyung cũng thế, trên ngực đều cài hoa hồng đỏ.

_Khuôn mặt hai người như nào?

_Hạnh phúc lắm, cứ cười mãi thôi.

_Vậy là được rồi. – Jimin thở phào, vô thức dựa một phần lưng vào vai của Jungkook – Cảm ơn em.

Jungkook hơi khựng lại nhưng rồi cũng bắt kịp tình hình khá nhanh, tay vẫn yên vị trên eo Jimin, để anh dựa vào mình mà tiếp tục quan sát buổi lễ.

_Cảm ơn mọi người đã đến đây ngày hôm nay. Đặc biệt là, Jimin. Jungkook à, cảm ơn em đã lôi được Jimin đến đây nhé. Thằng nhóc có hơi ngại ngùng nhưng mà anh tin là em và Jimin sẽ hợp nhau lắm đấy.

Mọi người xung quanh cười thành tiếng, Jimin thì ngại chín mặt quay đi, miệng còn lầm bầm chửi nhỏ trong miệng, Jungkook cũng khẽ cười, tay vẫn đặt yên vị trên lưng của anh.

Buổi tiệc diễn ra khá ấm cúng, xung quanh ngoài những người họ hàng gia đình hai bên thì còn có bạn chung của SeokJin,TaeHyung và Jimin.

Thì ra cả ba người đều học chung một trường cấp ba. Jimin và TaeHyung khác lớp, họ chỉ thật sự biết nhau khi SeokJin và TaeHyung yêu nhau được một năm, lúc đấy Jimin lẫn TaeHyung đều chỉ mới lớp mười một.

Tình yêu của họ thật đáng ngưỡng mộ, năm lớp mười hai có lẽ là quãng thời gian khó khăn nhất của TaeHyung. SeokJin come out và gia đình của anh không vui vẻ chấp nhận gì cho lắm. Thật may mắn rằng mẹ của TaeHyung đã chấp nhận từ sớm, bằng không có lẽ họ đã không đến được với nhau. Cả hai đã phải tranh đấu từng giờ, từng giây, từng phút, từng khắc để đến được như ngày hôm nay. Jimin cũng muốn như vậy, muốn có một người sát cánh cùng nhau trải qua bão giông, dù có chuyện gì cũng sẽ không buông tay anh. Nhưng có lẽ khó, người đấy vẫn chưa xuất hiện...hoặc là có khi người đấy còn không tồn tại. Ai lại yêu một người mù như anh chứ?

Nghe tiếng keng trên ly của mình, Jimin mỉm cười, anh nhận ra được mùi của SeokJin và cả TaeHyung:

_Jungkook đâu?

• kookmin • euphoriaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ