Chương 9: H ( Hạ).

15.6K 363 7
                                    

(Cảnh báo 18+)😊😊.
                ------------------------------
Tuy cô chưa trộm heo, những cũng đã nhìn thấy heo chạy, khi Dục Ưu Hành lõa thể đối diện trước mặt, cô nuốt nước bọt một cái, cảm thán một câu quá xuất sắc.

Da màu đồng, cơ ngực săn chắc, rắn rỏi, mịn màng, eo thon, cứng rắn, phía dưới, À, Mạn Giai Khuynh nhìn phía dưới rốn, thì suýt nữa hô lên, màu đỏ đã lan rộng đến mang tai, quay đầu sang hướng khác.

Mạn Giai Khuynh túng quẫn sờ sờ mũi, thật lớn.

Dục Ưu Hành cứ thế đứng im cho cô nghiệm thu hàng, dùng biểu cảm dụ dỗ nhìn vào cô, cho đến khi cô quay mặt đi mới túm lấy cô, thổi khí vào tai cô:" sao không nhìn nữa?, hài lòng không?".

Lời vừa nói ra, Mạn Giai Khuynh nghe xong cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi, anh vậy mà còn hỏi cô hài lòng hay không?, lưu manh, cô không biết anh có một mặt này đấy.

Mạn Giai Khuynh không biết phải trả lời như thế nào, nên lựa chọn im lặng là tốt nhất, thấy cô không nói gì, Dục Ưu Hành vẫn vô cùng có kiên nhẫn trêu chọc cô, một tay luồn vào giữa đùi làm cô hoảng loạn khép chân, ung dung nói:" nhưng anh lại hài lòng, nhỏ nhỏ xinh xinh, thật thích".

Nhỏ nhỏ, xinh xinh?, Mạn Giai Khuynh nghe xong vừa thắc mắc, chìm đắm trong suy nghĩ, cô nghĩ ý anh đây là nói đến ngực cô sao?, hừ, đoán được anh nói đến đây, cô uất ức, từ trước tới giờ cô luôn tự ti về vòng một của mình, bây giờ có người khơi màu, cô liền muốn khóc.

Chí ít ngực cô tô hơn ngực anh, hừ, hừ.

Cô đang suy nghĩ, bỗng dưng hít mạnh một tiếng, nhanh chóng theo phải xạ khép chân lại, cũng đem tay anh đang đùa nghịch kẹp chặt.

Anh lưu manh.

Mạn Giai Khuynh bị anh bắt buộc dạng chân ngồi trên đùi, đối điện với anh, khu vực giữa hai chân cô như có như không cọ sát vào thứ đặc trưng dành cho nam giới của anh, cô không nhịn được than nhẹ, hai chân vì kích thích sắp nhũn ra.

Cô đứng không vững, xấu hổ ngã vào ngực anh, hai má nóng đến sắp bỏng chết, Mạn Giai Khuynh ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt đen tuyền của anh nhìn cô chằm chằm, ngượng ngùng phút chốc lan tràn đầy mặt.

Cô đẩy anh ra, nhưng vì trên trong nước có xà phòng nên cô hơi khó khăn trong việc giữ thăng bằng, phút chốc lại trượt ngã vào ngực anh, ngực bị va chạm phát đau làm cô chảy cả nước mắt.

Dục Ưu Hành nhanh nhẹn đỡ được cô, thấy cô vì đau mà chảy nước mắt, anh liền đâm ra căm hận, anh căm hận chính bản thân mình thịt quá thô cứng, làm đau cô.

Trong lòng ngập tràn sự đau đớn khi nhìn thấy nước mắt của cô rơi, anh cầm một bên ngực cô bị đau, chậm rãi xoa nắn dịu dàng, tuy trong lòng lo lắng đến phát điên nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, vừa xoa vừa nói như không có chuyện gì xảy ra:" sao lại bất cẩn như vậy, còn đau không?".

Tuy từng lời đều là lời trách móc nhưng lại không có một tia uy lực nào.

Cô xấu hổ chết mất, ngực bị anh xoa nắn dịu dàng như vậy, cảm giác thật khác biệt.

Tổng Tài Bệnh Kiều, Đến Đây Hôn Cái Nào!.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ