Khi Mạn Giai Khuynh tỉnh dậy, cô chỉ biết cảm thán một câu, Dục Ưu Hành, anh thật là trâu bò.
Thường thì khi làm xong chuyện, anh đều tắm rửa sạch sẽ cho cô, vì thế, cả người không bị bếch dính, chỉ hao tổn thể lực.
Mà đằng này, hao tổn quá nhiều ah.
Mạn Giai Khuynh thường xuyên ngủ lại nhà anh, sau này cũng sẽ sống ở đây, quen thuộc với mọi thứ xung quanh, cô nhắm mắt, lăn xuống giường bước vào phòng vệ sinh bằng một tướng đi kì hoặc.
Cùng lúc này, Dục Ưu Hành cũng vừa vặn bước vào, thấy một màn này, khuôn mặt băng sơn vạn năm cũng không nhịn được phì cười một tiếng.
Mạn Giai Khuynh liền trừng mắt với anh, chu môi uất ức: " anh còn cười, đều tại anh ".
Tại anh cả, nếu không cô đã không đi như thế này.
Dục Ưu Hành rốt cuộc cũng khôi phục dáng vẻ như ngày thường nhưng trong mắt lại ẩn chứa ý cười, vẫn không biết hối cải mà bước đến ôm lấy cô, cho cô một cái hôn sâu chào buổi sáng.
" ừ, tại anh, tại anh".Vẻ mặt này lọt vào mắt cô rất cấn, Mạn Giai Khuynh giật khóe môi, lười đi nổi giận với anh.
Anh căn bản là mặt dày, cô đấu không lại.
" đói không?, ăn chút gì đó rồi chúng ta ra ngoài ".
Nghe nói tới ra ngoài, Mạn Giai Khuynh tưởng anh sẽ đưa cô trở về nhà họ Mạn, nên ngoan ngoãn đánh răng, rửa mặt, rồi để cho anh mặt quần áo mới xuống nhà bếp.
Ra khỏi nhà cũng đã hơn một giờ sau đó, Dục Ưu Hành lái xe đưa cô đến thẳng trung tâm thương mại, dừng trước một cửa hàng váy cưới.
Ngồi ở ghế lái phụ, Mạn Giai Khuynh cứ ngỡ sẽ về nhà, không ngờ lại đến đây, có hơi bất ngờ.
Khi cô còn mờ mịt nhìn anh thì bên này Dục Ưu Hành đã xuống xe, mở cửa đối diện ôm cô bước vào.
Nhân viên tiệm váy cưới thấy khách đến liền cúi đầu chào.
Dục Ưu Hành gật đầu, nói đã có hẹn sẵn với nhân viên, người nhân viên nghe nói khách có hẹn trước thì liền nghĩ đến người trước mặt không tầm thường, vội vàng dẫn hai người đi sâu vào bên trong.
Để cô và anh đợi một chút, người nhân viên liền đi vào trong báo với cấp trên, một lúc sau, một người phụ nữ trung niên liền xuất hiện.
" Dục tiên sinh, hoan nghênh đã đến, mẫu váy đều đã được chuẩn bị sẵn, mời phu nhân vào thử".
( vì sắp cưới rồi nên mình không gọi là tiểu thư nữa mà trực tiếp gọi phu nhân lun )
Bây giờ đại não của cô mới tiếp thu được hết tất cả, Mạn Giai Khuynh nhìn người phụ nữ vẫn đang tươi cười khom lưng trước mặt, nhất thời liền sáng tỏ.
Hóa ra là dẫn cô đi thử váy cưới, lúc đầu cô còn định bàn với anh về việc này, cô muốn mặc váy cưới truyền thống, thật bất ngờ, nhưng bất quá, nếu anh đã cho chọn thì cô đây vui vẻ nhận vậy, cùng lắm thì cô đặt làm thêm một bộ truyền thống khác là được.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Tài Bệnh Kiều, Đến Đây Hôn Cái Nào!.
Любовные романыThể loại: ngôn tình, trọng sinh, ngọt, sủng, nam chính hơi có bệnh độc chiếm, HE. Tình trạng: full. Tác giả: Di Hoàn Nguyệt. Mạn Giai Khuynh kiếp trước vốn mải mê chạy theo tình yêu mù quáng với Trương Vĩnh nên đã bị Trương Vĩnh và em gái họ Mạc Tùy...