" Bà xã ngoan, đừng động...".
Dục Ưu Hành hít sâu, đừng động, nếu không anh sẽ lỡ tay, kìm lòng không đậu mà tạo ra ngoại bân cướp vợ của anh mất.
Nhẫn nại, nhật định phải nhẫn nại.
Nhưng Mạn Giai khuynh đường như không nghe thấy anh nói gì, càng ngày càng khó chịu, cô nhíu mày, hai mắt long lanh nhìn Anh, không hiểu vì sao anh dừng lại.
" A Hành.... em khó chịu ".
Lắp đặt hết rồi... mà lại không chịu khởi hành là ý gì?.
Dục Ưu Hành lại 1 lần nữa suýt kìm lòng không đậu, anh từ môi cô in xuống nụ hôn nồng nhiệt, ngón tay thon dài từ từ thay thế anh an ủi cô, cũng như tra tấn chính mình.
🙊🙊🙊🙊🙊
( ặc... ặc... thái y đâu.... tiếp máu....😨😨😨😨😨😨).Mạn Giai khuynh thoải mái rên nhẹ, tay bấu víu vào vai anh, công người đón nhận.
Ngón tay anh thật sự thon dài, chạm đến điểm mẫn cảm , làm cô kích thích đến phát khóc.
Nhưng mà, hôm nay cô muốn anh....
Mạn Giai khuynh hít hít mũi, nhìn tên gây chuyện đang chăm chú miệt mài kia, một phen làm liều xoay người đè anh xuống dưới thân.
Hành động chớp nhoáng, anh không nghĩ cô sẽ làm như vậy, vì thế không kịp phòng hờ bị đè xuống.
Mạn Giai khuynh cũng vì hành động này mà thở hắc ra, động tác này làm cho ngón tay anh di chuyển sâu hơn.
" nghịch ngợm, em nằm cho đàng hoàng, anh sắp không chịu được ".
Mạn Giai khuynh bĩa môi :" em muốn anh ".
Cô vẫn cảm thấy kì lạ, hôm nay anh có vẻ muốn trêu chọc Cô thì phải, lần đầu tiên Mạn Giai khuynh có ý nghĩ làm liều, tự làm theo ý mình, cô gạt tay anh ra, tìm đúng vị trí....bất ngờ ngồi xuống.
Dục Ưu Hành đang bức rức muốn chết, đột nhiên bị cô đẩy ra, anh lại tưởng cô khó chịu, định xem thử nhưng lại không ngờ hôm nay cô lại lớn mật như vậy.
Cả hai đều thoải mái thở nhẹ, anh căng mắt ra nhìn cô, Mạn Giai khuynh lại cười hì hì, mặt nóng áp mông lạnh, cũng không thể nào giận dỗi được cô.
Dục Ưu Hành thở dài, nhìn cô như một con rắn không xương đang bám víu vài anh đong đưa eo, thôi thì một lần chắc sẽ không có khả năng trúng đâu.
Anh hết cách, chỉ biết yêu chiều, bất đắc dĩ dang tay mạnh mẽ ôm cô, chuyển động hông của mình.
Đương nhiên, cô tự mình động sẽ không bằng anh động, khi anh vừa động, khích thích lớn hơn, Mạn Giai khuynh phát ra tiếng rên rỉ cũng nhiều hơn.
Mắt của Dục Ưu Hành đều là tơ máu, hơi thở ngày càng dày, lại một lần nữa lật người cô Lại.
" bà xã, em chọc lửa...".
Mạn Giai khuynh dường như khiêu khích anh, cô không đáp, chỉ co chân quấn chặt lấy eo anh, nơi bao trọn anh dùng sức co rút một cái.
" đáng chết".
Dục Ưu Hành bị hút liền mất hết kiên nhẫn, cô nhóc này, càng ngày càng nghịch ngợm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Tài Bệnh Kiều, Đến Đây Hôn Cái Nào!.
RomanceThể loại: ngôn tình, trọng sinh, ngọt, sủng, nam chính hơi có bệnh độc chiếm, HE. Tình trạng: full. Tác giả: Di Hoàn Nguyệt. Mạn Giai Khuynh kiếp trước vốn mải mê chạy theo tình yêu mù quáng với Trương Vĩnh nên đã bị Trương Vĩnh và em gái họ Mạc Tùy...