Chương 44: Người có tâm hay vô tâm

2.5K 207 21
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Trường kiếm đen nhánh mang theo kiếm khí sắc bén bổ vào trên kết giới, bắn ra một tầng lửa hoa.

"Răng rắc...."

Vị trí mà mũi kiếm tiếp xúc, vỡ vụn theo hình mạng nhện, Phong Khuynh Dao chém tiếp một kiếm, kết giới lập tức bị cắt ra một cái lỗ.

"Dung Chiêu... Ngươi..." Vu Hoan quay đầu lại nhìn Dung Chiêu, phát hiện khuôn mặt hắn vốn trắng như ngọc vậy mà bây giờ tái nhợt vài phần, trên trán lấm tấm mồ hôi, thân hình lung lay sắp đổ.

Vu Hoan xoay người đỡ lấy Dung Chiêu, nhưng vào lúc này hai đường kiếm khí đồng thời quét đến.

Má!!!

Tụi bây bàn bạc với nhau rồi có phải hay không??

Vu Hoan duỗi tay ôm lấy eo Dung Chiêu, dùng sức kéo, hai người đồng loạt cong lưng, thuận thế lăn qua, khó khăn lắm mới tránh được hai đường kiếm khí kia.

"Dung Chiêu, ngươi làm sao vậy?"

Ngón tay Dung Chiêu tái nhợt cầm tay Vu Hoan, thở dốc nói: "Năng lượng của Thất Hà Liên Hoa đã dùng hết, ta..."

"Đậu má!" Vu Hoan trực tiếp chửi thề một câu, lợi dụng khế ước cưỡng chế thu hồi Dung Chiêu vào trong Thiên Khuyết Kiếm.

"Vu Hoan!" Dung Chiêu lạnh giọng gọi, Vu Hoan không đáp lại Dung Chiêu, lúc này nàng đang vội vàng ứng phó Sở Vân Cẩm và Phong Khuynh Dao, làm gì rảnh để ý đến hắn.

Thời khắc mấu chốt lại rớt mắc xích chính là nói tên Dung Chiêu này!

Tất cả công kích của Phong Khuynh Dao đều là chém lung tung, đánh với nàng ta quả thực là mệt tim, mà Sở Vân Cẩm thông minh hơn nhiều, nhân lúc nàng và Phong Khuynh Dao đánh nhau, ở bên cạnh đánh lén.

Lòng Vu Hoan tan nát, mẹ nó, đủ rồi nha!

Đến khi Diệp Lương Thần gia nhập, Vu Hoan thật sự muốn khóc đến nơi.

Nhưng khi nhìn thấy hắn công kích Sở Vân Cẩm, Vu Hoan lập tức thở phào nhẹ nhõm, còn tốt, giá trị thù hận của Sở Vân Cẩm lừa gạt hắn so với mình chỉ muốn bảo bối của hắn thì cao hơn nhiều.

Vu Hoan có cơ hội thở dốc, ứng phó Phong Khuynh Dao liền nhẹ nhàng hơn nhiều.

"Phong Khuynh Dao, lúc trước Dung Chiêu từ trên tay ngươi cướp đi Thất Hà Liên Hoa, hắn là người của ta, cho nên ta giúp ngươi vài lần. Nhưng ngươi hai lần xuống tay với ta, ta có thể chịu đựng ngươi hai lần, nhưng quá tam ba bận..." Vu Hoan cũng mặc kệ Phong Khuynh Dao có nghe hay không, nói xong liền xách theo Thiên Khuyết Kiếm nhào về phía Phong Khuynh Dao.

Dung Chiêu ở trong Thiên Khuyết Kiếm, vẻ mặt ngạc nhiên.

Nàng giúp Phong Khuynh Dao, là vì hắn sao?

Cây Thất Hà Liên Hoa lúc trước kia, vậy mà nàng còn nhớ rõ...

Vu Hoan, đến tột cùng ngươi là người có tâm hay là vô tâm?

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ