Chương 82: Không thể trông mặt mà bắt hình dong

1.9K 177 1
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Sắc mặt của người nọ dữ tợn, thanh chủy thủ trên cổ Linh La cũng theo cảm xúc của hắn run lên, làn da tinh tế bóng loáng bị thanh chủy thủ vẽ ra một vết máu.

Con ngươi của Vu Hoan nheo lại: "Ngươi có thể xuống tay nặng thêm một chút nữa liệu xem nó có đánh chết ngươi hay không là biết!"

Hiển nhiên người nọ không tin, một tiểu nha đầu thì có năng lực lớn đến cỡ nào được? Vì thế lực đạo trên tay hắn lại lớn thêm vài phần, máu tươi theo cần cổ trắng nõn của Linh La chảy xuống, nhỏ giọt trên bộ quần áo màu đỏ tươi của nàng, phản chiếu ra màu đỏ sẫm.

Trên khuôn mặt Loli của Linh La lập tức lạnh dần, tay nhỏ nhanh chóng đặt lên bàn tay đang cầm chuỷ thủ kia, vặn một cái, thanh chuỷ thủ rơi trên mặt đất "loảng xoảng" một tiếng, người đàn ông theo đó cũng khóc thét trong sự đau khổ.

Linh La quay người, đá trên đùi của người nọ một cái, cánh tay nhỏ chân nhỏ kia, nhìn qua không có nhiều sức nhưng đá bay một người trưởng thành!

Người trong đại sảnh nhìn nhau, đây là tình huống gì?

Tại sao một đứa trẻ năm sáu tuổi lại có thể lợi hại như thế?

Điều này... hoàn toàn không phù hợp với logic một chút nào!

"Đã cảnh cáo ngươi rồi, không chịu nghe lời người tốt nói gì cả! Đau khổ ở trước mắt xong rồi đổ lỗi cho người khác!" Vu Hoan vui sướng khi thấy người gặp hoạ nhìn người ngã trên mặt đất.

Mọi người: "..." Một đại ma đầu không biết xấu hổ lại dám nói bản thân mình là người tốt?

Hình như Linh La bị chọc tức rồi, mở ra vương bác chi khí, ngược đãi người bắt cóc nàng một trận vô cùng ngược tâm. Người bốn phía nhìn thấy, trong lòng tràn đầy sợ hãi, sợ bà cô tiểu tổ tông này nhìn bọn họ không thuận mắt, sẽ đóng gói bọn họ giống như người trên mặt đất.

Thật may mắn, vừa rồi người bắt cóc tiểu ma nữ này không phải bọn họ!

Quả nhiên trên đại lục này, nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài để phán đoán.

Nhìn giá trị chiến đấu bạo lực của tiểu ma đầu này là biết hậu quả!

Bọn họ vẫn luôn tin hai tay khó địch bốn quyền, giờ mới được thông não, đối với thực lực trước mắt này, nhiều tay cũng không làm nên cơm cháo gì được!

Nhìn những người trên mặt đất lại nhìn hai người đang đứng xem kia đi, người ta còn chưa ra tay đâu...

Ước chừng tự cảm thấy mình không đấu lại Vu Hoan, mặt mũi bọn họ xám xịt bắt đầu trốn chạy.

Thân hình Vu Hoan chợt loé, trực tiếp chặn trước cửa lớn: "Chọc ta xong rồi bỏ chạy, dễ quá ha?"

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ