Chương 129: Đẩy bản thân vào đường cùng

1.7K 139 1
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Vu Hoan muốn cắt đuôi vẫn con chim ưng đó, nhưng mà tầm nhìn trên bầu trời rộng lớn hơn nhiều, những tòa nhà dưới đất đều không thể che dấu hành tung của hai người.

Cũng không biết những người đó sao có thể thuần hóa được bọn chim ưng này, tuy loại linh thú này lực công kích không lớn, nhưng tốt xấu gì cũng thuộc về linh thú ăn thịt, sao có thể sẽ đơn giản liền khuất phục.

"Như vậy trốn tránh cũng không phải là cách, phải nghĩ ra cách cắt đuôi bọn nó." Vu Hoan thở hổn hển nói với Dung Chiêu bên cạnh: "Ngươi trở về không gian đi, như vậy mục tiêu có thể nhỏ được một chút."

Dung Chiêu mím môi: "Thiên Khuyết Kiếm không ở đây, không thể quay về."

Vu Hoan: "... Vậy lúc trước ngươi từ đâu ra tới?" Nàng nhớ rõ lúc ấy Thiên Khuyết Kiếm cũng không ở bên người hắn, sao hắn có thể ra được?

"Ta và ngươi có khế ước, mặc dù bản thể không ở kế bên ngươi nhưng ta có thể thông qua quan hệ của khế ước đến bên cạnh ngươi, nhưng trở về thì không được." Hắn và Thiên Khuyết Kiếm không phải quan hệ khế ước, Thiên Khuyết Kiếm càng giống như là nơi hắn sống nhờ, cách một cái không gian, đương nhiên hắn không có cách nào quay về.

Vu Hoan nghe xong có chút ngốc, có còn giả thiết như thế? Sao cảm thấy chỗ nào đó kỳ lạ?

"Đuổi theo, ở phía trước."

Tiếng bước chân từ bốn phương tám hướng đi về phía bên này, Vu Hoan đen mặt, thân hình đột nhiên dừng lại, ngừng trong một con hẻm nhỏ.

Rất nhanh đã có thủ thành vệ xuất hiện từ hai đầu hẻm, đầu người rậm rạp làm Vu Hoan xem có chút hoa mắt!

"Đội trưởng!"

Có thân ảnh cao lớn từ phía sau thủ thành vệ đi ra, thân hình Vu Hoan có chút quen thuộc, nhưng là mặt.... không phân biệt được là ai.

Ngẫm lại những người bản thân đã gặp trong mấy ngày nay, chắc là mấy người kia, có thể có cái đầu lớn như vậy phỏng chừng chỉ có đội trưởng đội Bằng Ưng kia thôi.

"Dẫn về." Đội trưởng có chút không đành lòng nhìn Vu Hoan liếc mắt một cái, nhưng vẫn ra lệnh.

Luận thể lực Vu Hoan cùng Dung Chiêu đều không phải là đối thủ với những người chuyên thể thuật Võ Giả, nhưng luận âm mưu quỷ kế, những người này đương nhiên không phải đối thủ của Vu Hoan.

"Chờ một chút." Vu Hoan hét lớn một tiếng, những người sắp vây lại cũng ngừng lại.

"Cô nương muốn nói gì thì chờ đến chỗ của thành chủ rồi nói sau, bọn ta chỉ là người phụng mệnh hành sự, cô nương đừng làm khó bọn ta."

Không làm khó, không làm khó thì nàng liền phải treo!

Có hai sự lựa chọn là người khác treo cùng với mình phải treo, đương nhiên Vu Hoan không chút do dự lựa chọn người phía trước. Nói nàng sợ chết cũng được, nói nàng ích kỷ cũng được, nàng chỉ biết, hiện tại nàng không thể chết được.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ