Chương 103: Không sợ di chứng

1.7K 150 4
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Kỳ Nghiêu bị người ấn ở dưới đất, hiện trường muốn bao nhiêu bị tráng có bấy nhiêu bi tráng, muốn bao nhiêu thê thảm thì có bấy nhiêu thê thảm.

Vu Hoan sắn tay áo, cầm Thiên Khuyết Kiếm chạy ra khỏi đám người, kiếm khí của Thiên Khuyết Kiếm quét đến ngọn lửa đang thiêu đốt.

Ngọn lửa từ từ nhỏ xuống, Khuyết Cửu đang mông lung, tựa hồ thấy được nữ nhân thấy ai cũng muốn mỉa mai, tư thái kiêu ngạo so với ai khác đều cao hơn hẳn...

Ảo giác sao?

Khi trên cổ tay truyền đến độ ấm, trong lòng Khuyết Cửu lộp bộp một chút, không phải ảo giác!

Vu Hoan cô nương, thật sự đến cứu mình!

"Ai?" Người phía dưới quát lớn, vây quanh Vu Hoan và Khuyết Cửu.

Vu Hoan dùng Thiên Khuyết Cửu chém đứt dây thừng cuối cùng trói buộc Khuyết Cửu, để tay Khuyết Cửu khoát lên vai nàng, đỡ nàng ta nhảy đến trên đất trống bên cạnh.

Vu Hoan cười cười nhìn về phía những người đó, ngạo mạn dương dương khiêu khích nói: "Ta cho rằng dung mạo của ta, các ngươi đã nhớ kỹ trong lòng."

"Bách Lý Vu Hoan, là Bách Lý Vu Hoan." Ngữ khí cao ngạo như vậy, ngoại trừ vai ác số một trên đại lục Bách Lý Vu Hoan thì còn có thể là ai.

"Ai da, xem ra còn có người biết ta! Xét thấy ngươi có thể nhận ra ta, ta liền giơ cao đánh khẽ, không giết ngươi." Vu Hoan dùng dáng vẻ lưu manh nhìn về phía người nói chuyện huýt sáo một cái, người nọ sợ đến mức té ngã lộn nhào lăn vào đám người.

Những người khác cũng gấp rút lui về phía sau, trong mắt hoảng sợ cùng kiêng kị, đây chính là vai ác số một đó, giết nhiều người như vậy...

Sao có thể không sợ được?

Ngay cả Kỳ Tiễn cũng lộ ra thần sắc vi diệu, nhưng so với những người khác, Kỳ Tiễn trấn định hơn rất nhiều.

Làm gia chủ lâu như vậy, cũng không phải là làm không.

"Bách Lý Vu Hoan, đây là chuyện của Kỳ gia ta, không biết có liên quan gì tới ngươi?" Cái gì vai ác số một đại lục, chỉ cần không đụng đến ích lợi của hắn, Kỳ Tiễn đều không quan tâm.

"Không có nha." Vu Hoan cười tủm tỉm đáp: "Nhưng ta thích xen vào chuyện của người khác không được sao?"

Ai dám nói không được?

Đờ mờ đứa nào đáng chết ngàn đao mà nói vị này không thích xen vào chuyện của người khác thế?

"Bách Lý Vu Hoan, người khác sợ ngươi, nhưng ta không sợ ngươi!" Kỳ Tiễn lạnh giọng quát chói tai, hàm ý cảnh cáo mười phần.

Vu Hoan liếc Kỳ Tiễn một cái: "Ta nói ngươi sợ ta sao? Chỉ số thông minh không đủ thì không cần ra ngoài làm loạn nha! Dọa chết bổn bảo bảo!"

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ