Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Hai thân ảnh kia đương nhiên là Hạ Miểu Miểu và Yến Hồng Thiên, tuy rằng từ nhỏ Yến Hồng Thiên học võ, nhưng khi đối mặt với nhiều linh thú như vậy, còn phải che chở Hạ Miểu Miểu, cho nên làm thế nào cũng không thể toàn thân mà lui.
Nhìn trên người Yến Hồng Thiên toàn là máu tươi, Hạ Miểu Miểu khóc đến lợi hại, lại không hề khiếp nhược nhát gan nữa, trong người lấy ra một trái cây, màu hồng đỏ như máu.
Cơ hồ là không chút suy nghĩ, Hạ Miểu Miểu liền nuốt xuống, sức mạnh của trái cây rất cường đại, Hạ Miểu Miểu có chút chịu không nổi. Nhưng mà nàng vẫn duy trì lí trí, giết chết bọn linh thú trước mặt, Yến Hồng Thiên như bị bộ dáng của Hạ Miểu Miểu dọa đến, nửa ngày cũng chưa hồi phục lại tinh thần.
Lúc Hạ Miểu Miểu ngã xuống, hắn mới hoàn hồn, đột nhiên nhào lại Hạ Miểu Miểu, ôm Hạ Miểu Miểu vào trong ngực, mặc kệ hắn gọi như thế nào người trong lòng hắn đều không đáp lại một tiếng.
Yến Hồng Thiên ôm Hạ Miểu Miểu ngồi yên trong thi thể của bọn linh thú cả một đêm, cuối cùng ôm nàng đi về một phương hướng, trên đường đi gặp rất nhiều nguy hiểm, Yến Hồng Thiên không biết dùng cái dạng thực lực gì mới thoát khỏi.
Cuối cùng, hắn dừng lại trong một mảnh sa mạc, gió cát tán loạn, tầm mắt mê hoặc người.
Yến Hồng Thiên bọc Hạ Miểu Miểu kín mít, trên mặt toàn là mỏi mệt cùng tang thương.
"Ngươi ra đây, ta biết ngươi ở đây!" Cánh môi khô nứt của Yến Hồng Thiên lúc đóng lúc mở, âm thanh nghẹn ngào bao phủ trong gió cát.
Hắn gào hồi lâu, ngoại trừ cát gió thì không có bất cứ thứ gì đáp lại hắn.
Màn đêm buông xuống, nhưng điều đó cũng không đại biểu cho sự an toàn, ngược lại càng nguy hiểm. Linh thú vào ban ngày không dám đi ra từ trong bụi cát nhào lên, nhìn thấy con người, giống như thấy được đồ ăn mỹ vị.
Yến Hồng Thiên ôm Hạ Miểu Miểu nấp trong một khe đá, âm thanh nghẹ ngào trấn an Hạ Miểu Miểu trong ngực: "Miểu Miểu, đừng sợ, ta sẽ cứu nàng."
Ý thức Hạ Miểu Miểu mơ hồ, nhưng không hoàn toàn mất đi ý thức, nàng ta biết mấy ngày này Yến Hồng Thiên vẫn luôn đưa nàng đi, nhưng mà muốn đi đâu, nàng ta lại không biết cũng không còn sức để hỏi.
Một con bò cạp tím tìm được Yến Hồng Thiên, con bò cạp dùng đuôi quất vào trong khe hở, không gian hẹp hòi, Yến Hồng Thiên né tránh rất khó khăn, không thể không ôm Hạ Miểu Miểu nhào ra ngoài.
Nhưng mà hắn vừa mới ra ngoài đã bị cái đuôi của con bò cạp quét đến, Hạ Miểu Miểu trong lòng văng ra ngoài, hắn hoàn toàn không màng an nguy của bản thân, bò dậy vọt đến bên cạnh Hạ Miểu Miểu, con bò cạp gia tăng sức mạnh ở đuôi quật trực tiếp vào lưng của hắn.
Máu tươi giàn giụa, rất nhanh đã hấp dẫn bọn linh thú khác.
"Không cần lo cho muội, đi mau." Hạ Miểu Miểu ở thời khắc mấu chốt thanh tỉnh lại, nỗ lực đẩy Yến Hồng Thiên ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh
HumorTruyện : Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai Tên Hán Việt: Thượng Vị Công Lược: Ngã Bả Phản Phái Dưỡng Oai Liễu Tên Trung: 上位攻略:我把反派养歪了 Tác giả : Mặc Linh Edit & Beta: Nại Nại Tình trạng: Hoàn thành (555 chương [520 chương hoàn chính văn + 35 chương ngoại t...