Chương 95: Nguyên nhân linh khí suy kiệt

1.8K 161 5
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Con đường này dẫn thẳng đến lối vào cửa chính của đại điện, cũng cả trăm mét. Mỗi một bước đi của Vu Hoan, đều có thể cảm nhận linh khí càng thêm nồng đậm.

Khi nàng đến trước cửa đại điện, nàng cảm giác bốn phía ngoại trừ linh khí, đã không có không khí nữa.

Vu Hoan áp xuống quái dị trong lòng, duỗi tay muốn đẩy cửa lớn ra.

"Đừng nhúc nhích."

Tay Vu Hoan cứng đờ, ánh mắt lạnh lùng quét sang bên trái.

Nam nhân mặc áo tím khoanh tay đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh nhạt, khóe miệng nâng lên độ cong kiêu ngạo.

"Dung Chiêu." Vu Hoan nghiến răng nghiến lợi gọi tên của hắn: "Đờ mờ ngươi chết ở chỗ nào vậy? Có phải nhiệm vụ phụ tuyến của ông đây là đi tìm ngươi đúng không hả?"

Lòng Vu Hoan thật sự rất giận, nàng ở bên ngoài lo lắng gần chết, vậy mà con hàng này lại bình yên vô sự đứng ở đây!!

"Bị nhốt." Giọng nói của Dung Chiêu vững vàng như cũ, như là tự thuật lại chuyện của người khác, dường như người bị nhốt không phải là hắn vậy.

Nhưng cơn giận của Vu Hoan bởi vì những lời này, nháy mắt tan thành mây khói.

Vu Hoan thở dài ra một hơi, chậm rãi hỏi: "Đây là đâu?"

Dung Chiêu đi đến bên người Vu Hoan, cúi đầu nhìn đôi mắt của thú nhỏ trong ngực nàng, ánh mắt trầm xuống, gạt nó ra khỏi vòng tay của Vu Hoan sau đó trực tiếp ném nó xuống đất.

Thú nhỏ nhe răng trợn mắt nhìn Dung Chiêu kêu vài tiếng, ánh mắt lạnh nhạt của Dung Chiêu đảo qua, thú nhỏ nức nở một tiếng, không dám hé răng.

Ánh mắt thật đáng sợ...

Giải quyết xong thú nhỏ, Dung Chiêu mới trả lời câu hỏi của Vu Hoan: "Đây là Tụ Linh Trận."

Tụ Linh Trận?

Cái thứ đồ chơi này chính là tập trung linh khí lại mà thôi, thường hay thấy, khi các gia tộc xây dựng nhà của mình, cũng sẽ lập một cái như vậy.

Một thứ thường thấy như vậy lại có thể nhốt Kiếm Linh Sáng Thế Chi Kiếm Dung Chiêu sao?

"Đây không phải là Tụ Linh Trận bình thường, ta đã xem xét xung quanh, nơi đây tập trung linh khí nhiều hơn trên đại lục Huyễn Nguyệt gấp mười lần."

Gấp mười lần... Đại lục Huyễn Nguyệt...

Khó trách, ở bên ngoài nàng cảm nhận được linh khí mãnh liệt như vậy.

Vu Hoan khiếp sợ nhìn về phía Dung Chiêu, Dung Chiêu nhẹ nhàng sờ đầu Vu Hoan một cái: "Đúng như ngươi nghĩ, có người tụ hợp tất cả linh khí trên đại lục Huyễn Nguyệt đến đây, cho nên linh khí trên đại lục Huyễn Nguyệt mới càng ngày càng suy yếu."

Điên rồi, quá điên cuồng.

Trong đầu Vu Hoan chỉ có mấy chữ này liên tục luân chuyển.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ