Jackson yêu việc mình là một người sói.
Chưa một lần, trong suốt bốn năm chạy rong ruổi dưới ánh trăng, anh nghĩ rằng mình là một gánh nặng. Anh không giống Hoseok, người cho rằng trở thành người sói như là mang một căn bệnh quái đản. Không, Jackson không nghĩ mình là một con quái vật. Việc bị cắn và trở thành một người sói vẫn luôn là một sự kiện đáng nhớ. Nó trao cho anh sức mạnh phi thường để tự bảo vệ bản thân, và một bầy sói còn hơn cả gia đình anh đã sinh ra, và Hoseok - người anh em tốt và là dây neo cứu rỗi cuộc đời anh.
Có một vài điều Jackson còn thích hơn cả việc làm một người sói. Đó là một cặp mông đào và một khuôn mặt thậm chí còn xinh đẹp hơn.
Jimin có cả hai.
Jimin có cả hai thứ đó nhưng cậu thậm chí còn hơn thế nữa. Chàng trai trẻ hơn như một tấm chăn ấm áp, hiện tại đang ôm lấy anh trong khi họ phóng vút giữa màn đêm trên chiếc xe phân phối lớn của anh. Jackson không chắc điều gì làm anh chú ý đến cậu trước: Có thể là sự nhiệt huyết và biểu cảm ân cần của Jimin khi xử lí vấn đề của Jinyoung; hay là sự ngây thơ thuần khiết tỏa ra từ cậu, đánh thức niềm khát khao nguyên thủy nhất của con sói trong anh; hoặc chỉ đơn giản là Jimin trông lúc nào cũng tỏa sáng dưới ánh trăng.
Jimin đẹp tới nỗi như một sự thật hiển nhiên và Jackson muốn cậu, anh không biết mình mong muốn những gì nhưng anh chỉ cần biết mình muốn một phần của thiên đường kia.
Họ vừa mới thưởng thức xong bữa tối tại một góc trên phố Hongdae. Lần đầu tiên trong đời, Jimin rũ bỏ sự kiêu hãnh của mình để ngồi đó, như một người trần tục, trong một nhà hàng. Cậu không nói gì nhiều, chút buồn phiền đó khiến không khí xung quanh cậu cũng nhuốm màu buồn. Cậu đơn thuần mặc một chiếc quần ngủ nhưng kể cả thế cậu vẫn thu hút những người xung quanh và Jackson chẳng thể đổ lỗi.
Vẻ đẹp của chàng trai kia như một thứ kì quan.
Anh giảm tốc khi đến gần con sông, chiếc xe không còn gầm lên nữa vì nó vừa mới dừng lại. Jimin tháo mũ bảo hiểm trên đầu xuống, nhảy xuống xe và duỗi người - những ngón tay nhỏ lắc lắc trên đầu.
"Thấy khá hơn chưa?" Jackson hỏi, cũng cởi mũ xuống và đặt nó lên yên xe.
"Rồi ạ," Jimin trả lời, môi mỉm cười. "Đồ ăn rất ngon. Anh hẳn là phải đã khám phá rất nhiều mới biết được nhiều nơi tốt để ăn vậy."
"Nói làm sao được nhỉ, anh là sinh vật hoạt động về đêm mà." Jackson nói vậy khiến Jimin bật cười.
"Luôn tràn ngập những bất ngờ, nhỉ?"
"Đó là cách anh bắt được cậu thiên thần này đây."
Jimin khẽ đỏ mặt và lảng mắt đi chỗ khác. "Đừng có gọi em như thế."
Con sói trong Jackson phấn khích, không thể để lỡ cơ hội tán tỉnh cậu.
"Thiên thần nào nhỉ...?" Anh hỏi và dần tiếp cận cậu. Jimin nín thở bất ngờ nhưng không lùi lại. "Hay anh nên gọi em là... xinh đẹp?"
"Em không phải-"
"Phải, đó chính là em," Jackson thì thầm, tay anh luồn qua eo Jimin. Anh thu dần khoảng cách, đôi môi như có như không đặt trên trán cậu và Jimin căng cứng cả người trong vòng tay anh, như cậu đang sẵn sàng để đẩy anh ra cho những gì sắp tới. "Không sao đâu... Anh sẽ không làm điều mà em không muốn." Anh lại thì thầm, chuyển sang ôm cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Transfic//JKJM] Like fire, like stone ✔️
Fiksi Penggemar"Nó là một niềm hạnh phúc Và cũng là một lời nguyền Để cảm nhận mọi thứ Một cách vô cùng" Hay Parabatai sinh ra là tất cả của nhau... Tất cả mọi thứ chỉ trừ một thứ mà Jungkook muốn nhất. ____________________________________ Bản dịch đã có sự cho p...