Editor: RG
Quý Tam nhìn cậu bé kia một cái khuôn mặt trong trí nhớ liền rõ ràng, lại nhìn quần áo trên người, lập tức chấn động.
"Lãm Nguyệt!!" Nét mặt Quý Tam có chút khó coi, "Em sinh con trai cho Trần Ma Vương từ khi nào hả?!!"
Dường như nghĩ tới điều gì, cậu bé vốn đang chằm chằm quần áo trên người Quý Tam chợt mỉm cười, cảm xúc nơi đáy mắt đen láy cũng bị đè nén lại.
...... Đột nhiên cảm thấy, bộ dáng tên này còn rất thuận mắt.
"Bảo bảo, tới đây," Lãm Nguyệt vuốt tóc, ôn nhu nhìn bảo bảo, sau đó cười híp mắt nói, "Anh vừa mới nói gì, lặp lại lần nữa?"
Đáng tiếc tâm trí Quý Tam đã bị tin tức này làm cho trống rỗng, cả người đều không tốt, hoàn toàn không nhận thức được nguy hiểm trong lời nói của cô.
"Em em em còn muốn viện cớ!" Quý Tam nôn nóng vuốt quần áo trên người, lại nhìn gương mặt kia, cảm giác quần áo này giống như da rắn, lạnh băng dán vào da thịt, khiến cả người hắn bắt đầu cảm thấy đau.
"Đứa bé này và Trần..." Vừa rồi tức giận buột miệng thốt ra cái tên kia, bây giờ đã bình phục một chút, lúc nói đến hắn không tự giác sửa lại, tuy rằng bình thường trong lòng hắn mắng ngàn vạn lần như vậy, "Trần... Dục Sâm khi còn nhỏ quả thực như cùng một khuôn đúc ra."Bảo bảo hướng trong lòng Lãm Nguyệt rụt rụt, dường như hơi sợ hãi người đàn ông đang chỉ ngón tay vào cậu, Lãm Nguyệt ôm bảo bảo vào sâu vào lòng, cầm khăn lông trên bàn vèo một cái ném lên đầu Quý Tam.
"Sinh cái gì mà sinh!"
Khăn lông thấm nước tương đối nặng, hơn nữa tốc độ nhanh, nện lên đầu làm Quý Tam hơi choáng váng, hắn vội vàng tiếp được, dường như cũng ý thức mình không đúng, khụ một tiếng, sắc mặt hơi giãn ra.
Hắn đến gần, ngồi vào trên sô pha, có chút ngượng ngùng nhìn cậu bé. "Cũng đúng, em lại chưa từng mang thai." Nhưng lại lập tức không khống chế được tiếp tục hỏi, "Cũng không đúng, em có mang thai hay không anh làm sao mà biết được? Còn có bộ quần áo này, cũng là của anh ấy đúng không?"
Lãm Nguyệt cười,
......Một cái tát đập vào gáy hắn.Quý Tam tức khắc an tĩnh...
Tuy nhiên, Quý Tam lại lập tức cảnh giác, cả người căng thẳng dáng vẻ như là có thế nhảy dựng lên ngay tức khắc, "Hôm nay anh ấy không có ở nhà chứ?"
"Không." Lãm Nguyệt thuận miệng đáp. Thấy cậu bé trong lòng đã chui ra, lộ ra đôi mắt đen linh động, đang cầm tay cô gặm cắn, cảm thấy ngón tay trong khoang miệng ướt át bị liếm tới liếm lui...... Có chút kỳ quái, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô.
Lãm Nguyệt nhìn về phía Quý Tam, "Sao anh lại nhớ rõ như vậy? Vì anh ấy là anh họ của anh?"
Cô không nhớ được Trần Dục Sâm lúc nhỏ trông như thế nào.
Quý gia là nhà mẹ đẻ của dì Trần, nên tính ra Quý Tam chính là em họ Trần Dục Sâm.
"Không phải." Quý Tam thả lỏng, buột miệng nói, "Nếu là em thì em có nhớ được người lúc nào cũng đánh em không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Trúc Mã Là Nam Thần
RomanceTRÚC MÃ LÀ NAM THẦN Tác giả: Bán Hạ Lương Lương Tên convert: "Cấm dục hệ" nam thần trúc mã Độ dài: 59 chương Trạng thái: Hoàn Editor: Rosegi (RG) Bìa: @myyouthisyours | Weather_Team _______ VĂN ÁN Nghe nói mẹ Hứa sắp xếp cho Lãm Nguyệt đi xem mắt. B...