Chương 11

3.5K 284 38
                                    

Editor: RG

Lãm Nguyệt nghĩ một chút, bình tĩnh gõ bàn phím, "Không có."

Cô lấy đâu ra bạn trai, lại còn là một người bạn trai có thể mang về nhà nữa chứ.

Mẹ Trần và mẹ Hứa đang nín thở lập tức thở hắt ra, sao có thể không có chứ?!
Đến lão Trần còn nói có quan hệ!

"Được rồi, mẹ," Lãm Nguyệt mặt không đổi sắc dỗ dành "Sau này nhất định con sẽ mang về cho mẹ một người con rể siêu cấp đẹp trai."

Mẹ Hứa chưa muốn bỏ cuộc, "Thật chứ?!"

"Thật mà thật mà." Lãm Nguyệt vẫn đang gõ bàn phím, thuận miệng nói, "Con rể của mẹ kiêu ngạo anh tuấn tài giỏi hạng nhất, thuận tiện còn có thể đánh."

Mẹ Hứa và mẹ Trần liếc nhau, đây... không phải đang nói Trần Dục Sâm sao?!

Hai người nhìn nhau, đồng thời phì cười, ôi, còn thẹn thùng đây mà.

Không sao không sao... người trẻ tuổi mà.

Cúp điện thoại, mẹ Hứa đẩy nhẹ mẹ Trần một cái, cười tít mắt, "Mình sẽ chiếu cố con rể mình thật tốt."

Mẹ Trần cũng không để ý, ánh mắt phát sáng, "Cậu nói xem, chúng ta nên chuẩn bị phòng trẻ con màu hồng hay màu xanh?"

Tưởng tượng ra cảnh đó, khuôn mặt mẹ Trần đầy ý cười, "Hay là chuẩn bị cả hai đi?"

Mẹ Hứa cũng tham gia, "Đúng đúng, tốt nhất nên chuẩn bị hai cái, vạn nhất là long phượng thai..."

Chủ đề cuộc nói chuyện của hai người càng ngày càng đi xa, thậm chí đã lấy ra một cuốn từ điển bắt đầu chọn tên cho hai đứa trẻ.

Nói đến khi có chút khô miệng, hai người mới không tình nguyện dừng lại, cầm chén trà uống.

Dường như nghĩ đến gì đó, mẹ Trần đột nhiên đặt chén trà xuống, "A Tĩnh, bọn nhỏ đã như vậy, có lẽ mấy ngày nữa Dục Sâm sẽ mang Lãm Nguyệt về nhà, cậu xem mình có nên đi làm tóc không?"

"Có đạo lý." Mẹ Hứa đột nhiên dừng một chút, nhìn về phía mẹ Trần, lập tức quyết định, "Chúng ta cùng đi."

Đến lúc đó phải lưu lại ấn tượng tốt với con dâu / con rể chứ!

Đáng tiếc, hai người hưng phấn mấy ngày, cũng không thấy con trai / con gái mình mang con dâu / con rể về nhà.

.........

Sau khi cúp điện thoại, Lãm Nguyệt liền chuyên tâm gõ chữ.

Không lâu sau, cô dừng lại xoa bóp cổ tay có phần đau nhức khó chịu, lúc này mới nhớ tới hình như Thái Hậu đại nhân vừa gọi điện cho cô, từ khi cô nói bạn trai của cô phải là người đánh nhau giỏi hơn cô, mẹ cô liền bắt đầu lo lắng cô không gả đi được.

Lần này hình như cũng nói đến vấn đề bạn trai, còn về bà ấy đã nói những gì thì cô không có ấn tượng gì cả.

Chắc cũng không nói gì quan trọng, Lãm Nguyệt xoa cổ tay không nghĩ nữa, sau đó đến phòng bếp rót một chén nước uống cho tỉnh táo.

[HOÀN] Trúc Mã Là Nam ThầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ