Chương 4: Kịch liệt

9.6K 569 92
                                    

Lại là cái cảnh báo vô dụng đây: Có H đó các thím😂😂😂
Lam Hi Thần tuy rất vui vẻ hưởng thụ sự chủ động của Giang Trừng, nhưng y vẫn là biết rõ tình cảnh bây giờ, liền đỡ lấy cơ thể nóng hổi đang bám dính lấy mình, nhỏ giọng hỏi:" Vãn Ngâm, ngươi sao rồi?"

Bản thân Giang Trừng cũng đâu biết mình bị làm sao, hắn rõ ràng đang yên lành ngủ, đột nhiên cảm thấy cơ thể nóng ran tới bất thường, hạ phúc nổi lên một luồng khí kì lạ đánh úp tới, khốn nạn nhất là nơi tư mật bất giác truyền tới cảm giác ngứa ngáy không sao chịu nổi.

Hắn trong cơn mê mang, đầu óc còn chưa tỉnh táo liền hướng tới mùi hương quen thuộc mà ôm ôm cọ cọ, muốn giảm bớt cảm giác khó chịu trong người.

Bên tay vang lên thanh âm lo lắng của Lam Hi Thần, Giang Trừng lúc này mới miễn cưỡng mở to hai mắt mịt mờ hơi nước, khuôn miệng khó nhọc phun ra mấy từ mang theo nhiệt khí đáng sợ:" Không...không biết... Hi Thần... ta muốn..."

Vừa dứt lời đã chủ động ôm lấy khuôn mặt của Lam Hi Thần, áp môi lên môi y, đầu lưỡi tiến vào khoanh miệng tìm kiếm cảm giác ngọt ngào y luôn mang lại cho hắn.

Lam Hi Thần hơi nhíu mày, đầu óc linh chuyển một hồi, nhanh như chớp điểm lên huyệt đạo của Giang Trừng, tức thì cơ thể hắn nhũn xuống, ngã nhào vào lòng Lam Hi Thần. Y đỡ người lên, Giang Trừng bị cưỡng chế ý thức lại thêm cơn nóng hành hạ, hai mắt nhắm nghiền không yên ổn, liên tục chuyển động, hàng lông mày nhíu chặt khổ sở.

Lam Hi Thần thấy hắn như vậy trong lòng càng rối bời, bắt mạch cho Giang Trừng cũng không thấy dấu hiệu bất thường, chỉ hơi rối loạn vì hỏa khí công tâm.

" Sao đột nhiên lại như trúng xuân dược nặng như vậy chứ?" Lam Hi Thần thở dài, hôn lên gò má nóng như lửa của Giang Trừng, một tay nhanh chóng hạ kết giới trong hang động, lại bắn một tia linh khí vào đống lửa cho nó cháy to hơn, giúp không gian trở nên ấm áp mấy phần.

Y ôm Giang Trừng vào lòng, sau đó giải huyệt đạo cho hắn. Cưỡng chế được giải khai, Giang Trừng nhanh chóng tỉnh lại, khóe môi theo thói quen mấp máy gọi tên y:" Hi Thần..."

Lam Hi Thần giơ tay xoa lên trán hắn, thủ thỉ:" Ta ở đây, Vãn Ngâm, ta giúp ngươi, đừng sợ."

" Ưm." Cảm nhận bàn tay mát rượi ôn nhu xoa trên mặt mình, Giang Trừng liền tóm chặt lấy tay y, liều mạng dụi dụi mấy cái.

Lam Hi Thần bị thần tình này của hắn chọc cười, nhẹ nhàng nâng người Giang Trừng lên, chuyển thành ôm lấy hắn từ phía sau, đem hai chân của Giang Trừng đặt lên đầu gối mình, hạ thân mở rộng hết cỡ.

Giang Trừng cảm thấy tư thế này có chút ngại ngùng, nhưng bàn tay Lam Hi Thần không ngừng luồn vào y phục xoa nắn cơ thể nóng rực của hắn, khiến ý thức ít ỏi của Giang Trừng lần nữa tan rã, để cơ thể xuôi theo khoái cảm đang dâng lên dữ dội trong người.

Y phục lần lượt tản mạn rơi xuống đất, Lam Hi Thần một tay cầm lấy ngọc hành đang cương cứng của Giang Trừng, rất có kĩ xảo vuốt ve an ủi nó, tay kia lần xuống u huyệt bí ẩn, nhẹ nhàng mà cho ngón tay vào lới lỏng.

" A...a.." Giang Trừng run run mở rộng hạ thân, bắp đùi non mịn theo từng chuyển động của Lam Hi Thần mà run rẩy không ngừng, nhấp nhô hưởng ứng động tác của y.

( Hi Trừng P3) Bảo Bảo của chúng taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ