Chắc thêm 1 2 Ngoại truyện nữa rồi ngưng hẳn bên này luôn á. Để xem mọi người còn nhớ Mạn Dương không đã
Nhớ comment nha moaz moaz moaz
___- Em nằm xuống, nhanh! Hôm nay không đánh em thì tôi không phải Bạch Mạn
Cậu sợ hãi nằm sấp xuống giường, cảm nhận được quần ngoài nhanh chóng bị hắn kéo ra. Lâu lắm rồi không bị phạt đòn, từ khi có con, hắn đã bớt nghiêm khắc
Hạ Dương len lén nhìn, cậu cứ tưởng hắn sẽ kéo luôn quần trong ra. May mắn vẫn chừa lại chút gì che chở...
Bạch Mạn thực sự tức giận.
Hắn không thể nào chấp nhận được cậu hết lần này đến lần khác hẹn gặp một tên háo sắc. Hắn đồng ý cậu có bạn bè, và hắn chưa từng từ chối mỗi lần cậu xin đi chơi. Nhưng tên điên kia trong mắt toàn ý đồ, đi một đám không nói, còn dám đi riêng với tên đó. Kết quả bị lôi đi, giằng co trên đường, may mà hắn tới cứu đúng lúc.
Roi mây vứt trong xó xỉn từ đời nào bị cầm lên. Hạ Dương nhìn cảnh này liền muốn bỏ trốn. Roi mây... đánh rất đau...
- Em dám chạy, anh đem em xuống nhà đánh. Con đang ăn.
Bạch Mạn vốn từ lâu đã đi guốc trong bụng cậu. Người của hắn, không khó đối phó.
- Bạch Mạn, em xin lỗi - cậu nhỏ giọng, chỉ còn có thể nhận sai
- Anh chấp nhận lời xin lỗi. Nhưng phạt vẫn phải phạt. Nằm sấp xuống, kê gối dưới bụng điRoi nhịp nhịp trên mông cậu, quần boxer trắng mỏng chẳng che chắn được bao nhiêu. Hạ Dương lo lắng siết tay xuống drap giường, sợ hắn đột ngột đánh
- Yên tâm, anh không thích hù doạ em. Tự đưa ra một con số. Nếu không phù hợp thì đánh 100 roi cho chẵn
Hạ Dương nghe câu này liền khóc không ra nước mắt. Bao nhiêu roi mới vừa ý hắn chứ?
- Nếu em không tự quyết thì đánh 200 roi. Lớn rồi, có con rồi, tự chịu trách nhiệm với chính mình đi - Hắn không đùa, hôm nay hắn thật sự rất tức giận
- Anh.... 80 roi thôi được không? - Cậu lén lút quan sát hắn
- Được. Đếm sốVừa dứt lời, hắn vung cao roi vụt xuống. Tiếng roi quất vào da thịt vang khắp phòng khiến cậu lạnh người. Hạ Dương thở dốc, nước mắt nhanh chóng ứa ra khoé mắt đỏ hoe. Hắn thấy được lằn roi đang từ từ sưng lên phía sau lớp vải trắng kia. Được rồi, đã quá lâu không bị phạt, cậu thừa nhận mình yếu đi rất nhiều
- Roi đó không tính. - Bạch Mạn vờ như không thấy vẻ thống khổ của cậu, lại nhịp roi
- Em... xin lỗi...
Hạ Dương biết cậu không có quyền xin tha. Hắn vẫn rất dung túng, nhưng cậu lợi dụng sự dung túng đó mà tự chuốc hoạ vào thân. Hiện tại chỉ có cách thành thành thật thật chịu phạt nhận lỗi
Roi lại giáng xuống, Hạ Dương có chút co mông lại. Quần boxer trắng mỏng có như không, chẳng giảm đau đi chút nào. Nhưng cậu biết vì sao hắn nhất định không kéo boxer xuống
Những lần trước, Bạch Mạn luôn đánh trực tiếp, thế nên chỉ cần mông sưng lên chút liền không nỡ. Dù gì cũng là lỗi nhẹ, hắn cũng không truy cứu nhiều mà bỏ qua. Lần này hắn cố ý thế này, cậu biết bản thân không còn gì bào chữa