Từ sau khi đánh chiếm được Liên Hoa, Phùng Nguyên trở nên lớn mạnh nhưng vẫn không thể ngăn cản được đổ máu trên chiến trường. Thiên Ninh chiếm được Bắc Triều liền lợi dụng lúc Phùng Nguyên tổn hại mà thả nước đục thả câu, mang binh tới biên giới Phùng Nguyên.
Tình thế ngàn cân treo sợi tóc, tam vương gia Vương Nhất Bác mang chút binh lực lấy ít địch nhiều, nhất chiến thành danh. Tuy trẻ người nhưng mưu lược hơn người, bách chiến bách thắng trở thành chiến thần Phùng Nguyên được vạn dân tôn sùng.
Trái lại hoàng đế Phùng Nguyên vì Liên hậu không còn liền suy sụp, sau khi đưa Liên Hoa thái tử về thì ngập trong men rượu, bẵng hơn mười năm lòng dân hoang mang niềm tin vào vị hoàng đế này liền dần phai nhạt. Và cũng suốt mười năm tam vương gia Vương Nhất Bác phải đứng ra giải quyết chính sự, thay nhà vua lèo lái thiên hạ.
"Tam vương gia này cũng thật không màng vương quyền. Nếu là ta có khi lật đổ Phùng hoàng rồi đăng cơ cũng nên."
Tiêu Chiến vừa cắn hạt dưa vừa vui vẻ tám chuyện bát quái với Hoa Lộng Ảnh. Tới đây cũng đã ba ngày, hết ăn rồi ngủ hết ngủ rồi ăn, cuộc sống thật quá mức nhàm chán mà. Rốt cuộc y tự hoài nghi một kẻ yêu thích náo nhiệt như mình có sống nổi hết năm năm hay nhàm chán tới chết.
Tiêu Chiến lại liếc nhìn vị tiên tử đang uống trà bên cạnh, làm thần thật sự quá rảnh rỗi rồi nha. Gặp được Hoa Lộng Ảnh bao nhiêu hình tượng thần tiên trong y sụp đổ toàn bộ. Dù không như y nghĩ thì ít nhất cũng phải khí chất như Bạch Thiển thượng thần chứ. Sao lại thế này?
"Nhìn cái gì?"
"Không.... không có gì."
Tiêu Chiến chỉ đành cười xòa cho qua chuyện. Đang an nhàn đột nhiên vị cung nữ ngày trước chạy vào phòng hành lễ với anh. Người này là cung nữ cận thân từng qua huấn luyện của Thần vương phủ, đặc biệt đưa vào lãnh cung hầu hạ và truyền tin cho tam vương gia. Nàng hướng hắn cúi đầu bẩm báo.
"Thái tử điện hạ. Tam vương gia đang tới."
Tam vương gia? Vương Nhất Bác? Hắn tới làm gì? Mày nhăn lại dùng ngữ khí đoan chính trả lời.
"Ta biết rồi. Ngươi lui ra đi."
May mắn làm sao. Tiêu Chiến đam mê diễn xuất nên nhập vai phải nói là không một kẽ hở. Muốn bao nhiêu khí chất liền có bấy nhiêu khí chất. Một cái phất tay, một cái chau mày bây giờ cũng mang chín phần vương giả. Muốn nhận ra cũng hơi khó.
Hoàng cung Phùng Nguyên chỉ có hai cung nữ, Vương Nhất Bác và Phùng hoàng là biết người trong lãnh cung lại chính là Liên Hoa thái tử. Vị hoàng hậu kia không biết làm cách nào lại có thể biết mà hạ độc thủ. Trong thiên hạ nhị quốc còn lại vẫn đang điên cuồng tìm kiếm vị thái tử mất tích mười năm này. Có lẽ chỉ vì một tin đồn.
Có được Liên Hoa thái tử là có được thiên hạ.
"Chậc. Liên Hoa thái tử này cũng thật đắt giá."
Tiêu Chiến nhìn gương mặt ngọc thụ lâm phong trong gương đồng. Dưới cánh môi anh đào ẩn hiện một vết bớt hình hoa sen quả thật dụ người. Hoa Lộng Ảnh đã ra đứng bên ngoài nhập vai cung nữ mà cúi chào thân ảnh bước vào bên trong.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] [HOÀN] Vạn Kiếp Luân Hồi Vạn Kiếp Vương.
FanficÁi tình như mộng, tương tư như ảo. Ta vì người mê luyến khúc tình tan. Bỉ Ngạn tương tư chờ người vạn kiếp. Vạn Kiếp Luân Hồi Vạn Kiếp Vương. Tất cả đều là hư cấu không liên quan đến người thật. Ai không thể đọc xin đừng tự làm phí thời gian.