Jeon Jungkook cực kì dị ứng với những câu từ sến sẩm như thế này, cậu gạt tay hắn xuống, không nhanh không chậm liền gật gật cái đầu.
-"Ừ."
Thấy cậu quay lưng bỏ chạy, Kim Taehyung lại nhăn nhó đuổi theo, hắn chau mày hỏi cậu.
-"Bây giờ em đi đâu?"
Jeon Jungkook dừng chân, cậu bực bội trả lời.
-"Thì đi về chứ đi đâu, tôi còn phải ôn bài, tôi sắp thi rồi, anh đừng bám theo tôi nữa."
Kim Taehyung rúc hai tay vào trong túi quần, hắn tiếp tục làm phiền cậu mà chẳng sợ bị chê mặt dày.
-"Em đã ăn tối chưa?"
Jeon Jungkook đương nhiên không đáp, cậu quyết định lơ đẹp câu hỏi mang tính chất riêng tư của hắn, chỉ cần đi thêm một đoạn nhỏ là thấy được bến đỗ xe bus ở bên kia đường rồi.
Jeon Jungkook xốc nhẹ chiếc balô đang đeo trên người, vừa đặt chân xuống làn đường dành cho người đi bộ thì mùi hương thơm lừng của đồ ăn từ các quán vỉa hè bay bay qua khứu giác nhạy bén.
Kim Taehyung cẩn thận nhìn trái nhìn phải, đang chuẩn bị kéo cậu băng qua đường thì Jeon Jungkook lại quay đầu chạy về phía vỉa hè.
Hắn không kịp hỏi, đành tăng tốc bám sát sau lưng cậu, đến một quán ăn vặt ở gần đó, hắn chợt nghe được tiếng vỗ tay reo thầm của cậu.
-"Khoai lang!"
Kim Taehyung nghe xong liền rạng rỡ cất lời.
-"Em thích ăn thứ này à?"
Jeon Jungkook cúi người, hai bàn tay chống vào đầu gối phấn khích hít hà mùi hương thơm lừng ở trong lò nướng tỏa ra rồi trả lời hắn.
-"Khoai lang là món khoái khẩu của tôi."
Kim Taehyung bất giác mỉm cười, hắn nhìn cậu rồi lắc đầu nói to.
-"Em giống con chó ngày xưa tôi nuôi thật đấy, món khoái khẩu của nó cũng là khoai lang."
Jeon Jungkook đem ánh mắt rực lửa như muốn thiêu đốt cả mặt trời mà hằm hằm lườm hắn.
-"Tôi đùa thôi." Kim Taehyung làm mặt cún con, hắn lay lay cánh tay của cậu.
-"Tôi đã bảo là đừng bám theo tôi nữa." Jeon Jungkook đẩy Kim Taehyung ra chỗ khác, bác bán khoai trông thấy liền phì cười.
-"Cháu bé, cháu mua bao nhiêu?"
Jeon Jungkook chỉ mất đúng ba giây suy nghĩ.
-"Cho cháu hai củ, cháu ăn ở đây luôn."
Kim Taehyung mon men lại gần, hắn chun mũi phẩy phẩy xung quanh.
-"Tôi không ăn đâu, em gọi hai củ làm gì?"
Jeon Jungkook mở ví trả tiền, cậu bĩu môi với hắn.
-"Tôi ăn hai củ, chứ không phải tôi gọi cho anh." nói xong, cậu ôm khư khư chiếc đĩa có đựng hai củ khoai rồi quay vào tìm bàn trống để ngồi.
Kim Taehyung vẫn muốn bám theo, hắn nghiêm túc hỏi lại cậu.
-"Jungkook, em thích ăn thứ này lắm à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULL
FanfictionKhi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat) --- Yêu đơn phương chính là một thứ tình cảm đáng sợ nhất trên thế gian, vậy mà tại sao, cậu vẫn cứ đâm đầu mà chẳng thể tìm ra lối thoát!