Chap 7. Quay đầu là bờ (2).

19K 1.4K 347
                                    

Jeon Jungkook không tìm thấy nhà vệ sinh, cậu nấp tạm vào trong một góc, hương vị cay đắng của ly rượu vừa rồi khiến cậu chẳng thể nào kiềm chế được tiếng ho sặc sụa.

Đột nhiên, vai cậu bị ai đó nắm lấy từ phía sau, Jeon Jungkook liền giật mình quay đầu lại.

-"Seokjin?"

Kim Seokjin cũng khá ngạc nhiên.

-"Jungkook, đúng là em rồi, sao em lại ở đây?"

Jeon Jungkook trả lời ấp úng.

-"À...em...em mới tham gia hội đồng hương ở trường mình." hai tuần nay cậu đều tránh mặt Kim Seokjin, vậy mà hôm nay lại tình cờ bắt gặp ở một nơi náo loạn như thế này, cậu bỗng thấy hơi ngượng.

Nhưng Kim Seokjin thì lại không quan tâm đến hội đồng hương của cậu cho lắm.

-"Về thôi, nơi này không dành cho em." anh nắm vào cổ tay cậu.

Jeon Jungkook khựng lại.

-"Nhưng mà...mọi người đang đợi em."

Kim Seokjin đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nói.

-"Em phải tin anh, nơi này thực sự rất nguy hiểm."

Từ lúc đặt chân vào nơi này cậu đã thấy không ổn, giờ nghe được Kim Seokjin nói như vậy cậu lại càng cảm thấy lo lắng hơn, nhưng không hiểu sao cậu vẫn rất tin tưởng đàn anh họ Park.

-"Để em báo mọi người..."

Kim Seokjin ngắt lời.

-"Chuyện đó không cần thiết." anh quyết định kéo cậu rời đi.

Còn định vẫy taxi giúp cậu thì cả hai bất ngờ bị một đám người mặc đồ đen túm lại.

-"Đi đâu?" một tên trong số đó vênh váo hỏi.

Kim Seokjin nắm chặt tay cậu, anh trừng mắt với bọn chúng.

-"Mau tránh ra, đừng tưởng tao không biết chúng mày là ai."

Một tên khác liền cười đểu.

-"Bọn tao là ai, cần mày quản à!"

Kim Seokjin biết cậu đang sợ, anh mấp máy môi, chỉ đủ để cậu nghe được.

-"Jungkook, anh đếm đến ba, em phải chạy thật nhanh, hiểu chứ?"

Jeon Jungkook ngước lên.

-"Vậy còn anh?"

Kim Seokjin không trả lời, anh bắt đầu đếm.

-"Một, hai, ba!"

Jeon Jungkook cắn môi rồi cắm đầu cắm cổ chạy vụt mất.

Nhưng hóa ra, ở bên ngoài, người của Min Yoongi đã phục kích sẵn, bắt được Jeon Jungkook, bọn chúng dùng thuốc mê đánh ngất cậu, còn Kim Seokjin thì bị đánh thừa sống thiếu chết.

Lộn nhộn khoảng nửa tiếng mới thấy Min Yoongi xuất hiện, hắn vẫy tay kêu gọi đàn em.

-"Đâu rồi?"

Một tên trong số chúng cúi đầu báo cáo.

-"Đưa về khách sạn rồi ạ."

|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ