Nhịp tim của Jeon Jungkook chưa tính đến một giây đã lỡ mất vài nhịp, cậu không nhìn hắn, cả cánh tay cũng được hắn nhanh nhẹn thả ra. Câu nói vừa rồi, dường như chính bản thân hắn còn chẳng thể tin nổi.
-"Anh trả tôi bao nhiêu một lần?" Jeon Jungkook rủ mi, giấu gọn những nỗi buồn trong chớp nhoáng đã phủ tràn hai con ngươi đen láy.
Kim Taehyung nhã hứng tăng cao, tiền nong đối với hắn là chuyện quá đỗi bình thường.
-"Cậu muốn bao nhiêu, tôi sẽ trả cho cậu ngần ấy."
Jeon Jungkook bất ngờ ngẩng lên, vẻ mặt hắn thật sự đang rất nghiêm túc.
-"Nhưng mà...tôi chưa mười tám, tôi nói dối anh đấy."
Mẹ Jeon từng kể, hồi còn nhỏ cậu được thầy cô cho học vượt một năm, vậy nên, tính đến bây giờ cậu thực chất chỉ mới mười bảy tuổi.
Kim Taehyung nghe thấy thế liền đáp lại ngay mà không cần suy xét.
-"Vậy thì càng tốt chứ sao." dứt lời xong, hắn thật muốn tự vả mặt mình.
Jeon Jungkook vẫn còn chuyện canh cánh trong lòng, cậu ngập ngừng bảo hắn.
-"Video đó...tôi từng ngủ với người khác rồi...nếu anh không chê..."
Kim Taehyung đang định ngắt lời Jeon Jungkook thì người bác họ Choi từ đâu chạy vào.
-"Jungkook, cháu về rồi à, mẹ cháu đỡ hơn chưa?"
Jeon Jungkook không kịp đẩy Kim Taehyung vào trong phòng riêng, cậu lắp bắp.
-"Bác...bác Choi..."
Bác Choi dùng ánh mắt lạ lùng nhìn hắn, sau khi nhận được một lời chào hỏi lễ phép từ Kim Taehyung, bác mới nhíu mày quay sang hỏi cậu.
-"Thằng nào đây, sao đẹp trai thế?"
Jeon Jungkook tự dưng đỏ mặt, nếu Kim Taehyung không trả lời, vậy thì cậu cũng chẳng dám trả lời thay cho hắn.
Bác Choi tuy lớn tuổi, nhưng lại mắc cái tật thích suy đoán linh tinh, nhìn điệu bộ có chút ngông nghênh của hắn, bác Choi cảm thấy ngứa mắt không chịu được, bác xắn hai bên ống tay lên thật cao rồi nhảy vào túm lấy cổ áo hắn.
-"Mày có phải là thằng đã..."
Bác Choi chưa kịp động tay động chân, đang nói lớn giữa chừng thì Jeon Jungkook lao đến cản lại, mặt mũi cậu xước xát là do cậu tự làm tự chịu.
-"Không...không liên quan đến anh ấy đâu bác."
Kim Taehyung nãy giờ vẫn chưa hề mở miệng, hắn thấy cậu lóng ngóng khó xử, cảm giác tự đắc trong lòng hắn không kiềm được liền bộc lộ trên gương mặt tuấn mỹ.
-"Thế ai đây, sao bác nghe mẹ cháu bảo đã gả được cháu cho nhà nào ở trên thành phố rồi cơ mà?" bác Choi bình tĩnh lại một chút.
Jeon Jungkook lắc đầu.
-"Không có gì cả."
BẠN ĐANG ĐỌC
|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULL
أدب الهواةKhi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat) --- Yêu đơn phương chính là một thứ tình cảm đáng sợ nhất trên thế gian, vậy mà tại sao, cậu vẫn cứ đâm đầu mà chẳng thể tìm ra lối thoát!