Jeon Jungkook lao vụt ra khỏi nhà hàng, bỏ lại sau lưng những tiếng gọi lấn át mọi cảm xúc của Kim Taehyung.
-"Jeon Jungkook!" hắn còn chưa kịp chạy đến bên cậu thì bọn đàn em của Min Yoongi đã tức thời chặn lại, chúng bao vây trước mặt, sẵn sàng đánh nhau nếu hắn muốn.
-"Kim Taehyung!"
-"Cậu không có đủ tư cách để theo đuổi Jungkook!" Min Yoongi nửa nghiêm túc, nửa bỡn cợt mà vỗ vai kẻ địch.
Kim Taehyung tâm lý ít nhiều cũng đã bị câu nói của Min Yoongi làm cho xao động.
Sau khi tận mắt trông thấy Jeon Jungkook cùng Min Yoongi ngồi vào trong xe hơi, hắn mới tự ý thức được rằng, Jeon Jungkook thực sự đã nằm ngoài tầm tay của hắn rồi.
Trên chiếc xe con bốn chỗ, Min Yoongi và cậu ngồi ở hàng ghế sau, ba tên đàn em ngồi ở hàng ghế trước, vừa chen chúc chật chội, vừa tranh thủ giở thói hóng hớt xem cậu chủ sẽ tán tỉnh con nhà người ta như thế nào.
-"Jungkook, bây giờ em muốn đi đâu?" Min Yoongi đang hí hửng thì Jeon Jungkook liền thẳng thừng dập tắt.
-"Dừng xe!" cậu lạnh nhạt.
Min Yoongi nhìn cậu rồi cười ngọt, giọng hắn dỗ dành.
-"Em muốn đi đâu, anh sẽ đưa em đi."
Jeon Jungkook sắc mặt tối sầm, cậu nhìn hắn.
-"Tôi bảo dừng xe."
Min Yoongi có thể hiểu được mức độ nghiêm trọng trong lời nói của cậu, hắn ra lệnh cho tên đàn em ngay lập tức dừng xe, mấy giây sau, Jeon Jungkook liền nhanh nhẹn mở cửa bước xuống.
-"Đừng bám theo tôi, rất phiền phức." cậu chốt lại một câu, đóng chặt cửa xe rồi quay lưng bước vội.
-"Cậu chủ, cậu không đuổi theo thật sao?" tên đàn em ngơ ngác hỏi hắn.
Min Yoongi thoáng chốc đã mất dấu Jeon Jungkook, hắn chỉ phẩy tay ra hiệu, chiếc xe hơi lại tiếp tục lăn bánh trên con đường rộng lớn.
Jeon Jungkook không rõ bản thân đang trôi lạc phương nào, trong lòng chẳng còn gì ngoài cảm giác chỉ muốn buông bỏ mọi thứ, nguồn động lực duy nhất lúc này để cậu có thể vực dậy chính là mẹ Jeon.
Thời gian không còn nhiều, Jeon Jungkook hỏi dò được vị trí của điểm dừng xe bus liền cảm thấy an toàn hơn hẳn.
Trong cặp cậu có thủ sẵn một gói bánh quy, sao đột nhiên cậu lại tiếc đứt ruột khi nghĩ về những món ăn chưa kịp nếm lúc cùng hắn ngồi đợi ở nhà hàng đến thế nhỉ!
Tạm thời an ủi chiếc bụng đói, Jeon Jungkook đem miếng bánh đưa lên miệng, nhưng miếng bánh này lạ lắm, vị ngọt thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy toàn là hương vị mặn chát của nước mắt rơi xuống.
Chuông điện thoại bỗng rung lên một hồi, cậu không chút suy nghĩ đã nhấn mạnh vào nơi từ chối.
Sự kiên trì của Kim Taehyung xem như đổ biển, hắn bấm số gọi điện cho cậu bao nhiêu lần, thì đều bị cậu lạnh lùng từ chối bấy nhiêu.
...
Về đến nhà, trời cũng nhá nhem tối, Jeon Jungkook mới tháo xong đôi giày đã cuống cuồng chạy vào đứng trước mặt ông nội.
BẠN ĐANG ĐỌC
|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULL
FanficKhi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat) --- Yêu đơn phương chính là một thứ tình cảm đáng sợ nhất trên thế gian, vậy mà tại sao, cậu vẫn cứ đâm đầu mà chẳng thể tìm ra lối thoát!