Chap 6. Quay đầu là bờ (1).

19.9K 1.4K 816
                                    

Jeon Jungkook liền nén đi sự bất an, giọng cậu điềm tĩnh vọng ra thật lớn.

-"Cháu ăn ở trường rồi, cháu không đói."

Ông nội thở dài lo lắng, bà Kim từ dưới phòng khách chạy lên càm ràm.

-"Ba à, nó đã nói là không đói rồi."

Ông nội liền phẩy tay.

-"Chị biến đi."

Bà Kim tức muốn chết, chẳng buồn nói thêm câu gì, bà lại chạy xuống dưới phòng khách than thở với ông Kim.

Trên tầng, ông nội vẫn kiên trì gọi cậu.

-"Jungkook à, xuống nhà ăn cơm với ông."

Jeon Jungkook bắt đầu thấy phiền.

-"Cháu muốn nghỉ ngơi, ông và mọi người cứ ăn đi ạ."

Sau câu nói đó, ông nội không đáp lại cậu nữa.

Hơn nửa tiếng đồng hồ ngồi trong nhà tắm, Jeon Jungkook úp mặt vào đầu gối chẳng biết bản thân bây giờ đang suy nghĩ chuyện gì.

Còn Kim Taehyung thì phải bỏ bê công việc mà lái xe về nhà vì ông nội đích danh gọi điện.

Đâu chỉ vậy, hắn lúc này cũng đang rất khổ sở vì yêu cầu khắt khe của ông nội.

-"Anh phải gọi bằng được Jungkook xuống ăn cơm tối với mọi người, nếu anh không gọi được, thì đừng bao giờ kêu tôi là ông nội."

Toang rồi, hắn thật sự chẳng thể hiểu nổi hắn có đúng là cháu nội của ông hay không!

Kim Taehyung mở cửa phòng, Jeon Jungkook thì trốn biệt ở trong nhà tắm, biết vậy, hắn đưa tay gõ nhẹ hai tiếng để gọi cậu.

-"Jeon Jungkook, mở cửa."

Không thấy động tĩnh gì từ cậu, hắn dần dần nổi nóng.

-"TÔI NÓI MỞ CỬA." sức chịu đựng của hắn chưa gì đã đạt đến giới hạn, nếu Jeon Jungkook không mở cửa cho hắn, thì cùng lắm là hắn sẽ phá cửa rồi đá cậu ra ngoài.

Quả nhiên, sau khi nghe được lời dọa dẫm phá phách của hắn, Jeon Jungkook lập tức mở cửa chui ra.

-"Tại sao không xuống ăn cơm?" Kim Taehyung được đà liền đẩy cậu vào một góc.

Jeon Jungkook chau mày nhăn nhó.

-"Tôi nói rồi, tôi không đói, nên không muốn ăn."

Kim Taehyung trừng mắt bóp cằm cậu.

-"Đừng nhiều lời nữa, mau xuống dưới nhà ăn cơm với mọi người."

Jeon Jungkook cả gan tháo gỡ bàn tay của hắn rồi ném mạnh sang một bên.

-"Jeon Jungkook, cậu muốn tôi phải nổi điên đúng không?" Kim Taehyung túm chặt lấy cổ áo của cậu.

-"Anh đừng ép người quá đáng, tôi đã nói là không muốn ăn." Jeon Jungkook vung vẩy tay chân.

-"Cậu nghĩ tôi rảnh à, xuống ăn nhanh lên." Kim Taehyung nắm vào cổ tay cậu lôi đi.

|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ