Chap 46. Chờ đợi là hạnh phúc.

13.4K 933 250
                                    

Trợ lý ở bên cạnh Kim tổng liền tinh ý đánh động.

-"Thưa ngài, bản hợp đồng có vấn đề gì hay sao ạ?"

Kim Taehyung sực tỉnh vội lấy lại tập trung, hắn đọc kỹ bản hợp đồng thêm lần nữa rồi điềm nhiên trả lời.

-"Rất chặt chẽ, mong rằng chúng ta sẽ hợp tác thành công." hắn nắm vào bàn tay còn đang hướng về phía mình suốt từ nãy tới giờ.

Giám đốc Kwon mừng rỡ, ông kính trọng đáp lại rằng.

-"Vậy...tôi mời ngài dùng bữa ở nhà hàng năm sao..."

Kim Taehyung nhanh chóng đứng dậy, hắn ra hiệu cho người trợ lý rồi lịch sự từ chối Giám đốc Kwon.

-"Ta có thể hẹn buổi khác được chứ, bởi vì bây giờ tôi đang có việc cần phải giải quyết ngay."

Giám đốc Kwon lập tức thở dài vì không thể giữ chân Kim tổng, ông cũng đành cúi chào một cái, miệng vẫn cố nói theo.

-"Kim tổng nhớ giữ gìn sức khỏe."

Loa phát thanh của Trung tâm thương mại lại vang lên tiếng nhạc tạo không khí vui tươi, Jeon Jungkook thì đang ở trong phòng giám sát camera để tích cực tìm kiếm Khoai Lang nhỏ, cậu nhìn vào từng khu vực được trình chiếu trên chiếc màn hình lớn, rồi bất ngờ nghe được người con trai trẻ tuổi ngồi bên cạnh phấn khích nói to.

-"Là nó đúng không, chú chó giống fox sóc lông màu sữa cao khoảng 30cm vừa chạy ra khỏi cửa Trung tâm thương mại."

Người con trai trẻ tuổi trong phòng giám sát camera vừa dứt câu thì bóng dáng Jeon Jungkook cũng vừa biến mất, cậu không ngại mà lao vụt ra ngoài cửa Trung tâm để tìm kiếm anh bạn nhỏ Khoai Lang.

Bác bảo vệ ở gần đó trông thấy chú cún con đang ngồi bệt ở bậc thềm có đặc điểm nhận dạng rất giống với những lời miêu tả của nhân viên phát thanh nên đã quyết định bế nó đem đến quầy thông tin để nhận lại người chủ.

May sao Jeon Jungkook cũng kịp thời chạy tới, Khoai Lang chưa gì đã vẫy đuôi tít mù rồi đạp đẩy bác bảo vệ, nó chới với hai chân trước về phía cậu cắn cắn vài tiếng.

-"Bác ơi, đây là cún nhà cháu, bác cho cháu xin." cậu đưa tay đón lấy Khoai Lang nhỏ.

Bác bảo vệ không nghi ngờ gì liền trả cún con cho cậu rồi sai người báo về quầy thông tin.

Khoai Lang nhỏ đang ngoan ngoãn bỗng dưng lại ngoái đầu ra phía lòng đường rồi sủa ầm ĩ lên, Jeon Jungkook không hiểu cu cậu muốn cái gì liền tức bực đánh thật mạnh vào mông nó.

-"Hư quá, dám chạy linh tinh."

Khoai Lang bất mãn sủa thêm mấy nhịp rồi rúc đầu vào ngực cậu, nó chẳng biết làm cách nào để cậu Jungkook của nó hiểu cả.

Hóa ra là vì ban nãy bước qua khu đại sảnh nó đã ngửi thấy mùi của cậu Taehyung, thế nên nó mới bất chấp liều mình quay lại tìm, nhưng cậu Taehyung đi nhanh quá, còn chân nó thì ngắn cũn ngắn cỡn chẳng thể nào mà đuổi kịp được.

Nó thắc mắc lắm, tại sao cậu Jungkook lại không ngửi thấy mùi của cậu Taehyung nhỉ?

-"Đi vào trong mua thức ăn."

|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ