Đã vài tuần trôi qua kể từ chuyến đi đó, nó về lại với công việc thường nhật của mình. Hôm nay là cuối tuần nó được nghỉ, mà nhỏ vẫn còn bận rộn với công việc cho quán mới cho đến tối mới được thư thả đi chơi cùng nó. Vì vậy buổi trưa không có nhỏ ở nhà ăn cơm, nó cũng lười nấu ăn. Nó nghĩ chỉ có mình nó ăn kím gì đó ăn cho xong bửa, còn tối nhỏ về là nó chở nhỏ về bên mẹ ăn cơm rồi. Với suy nghĩ đó, buổi trưa nó sẽ chạy xuống chổ còn Lệ ngồi chơi rồi khi nào ăn trưa thì nó rủ con Lệ đi ra quán cơm đầu đường ăn.
Nó vừa xuống ngồi ở ghế đối diện, con Lệ thấy nó liền troll "quéo quèo queo, sao hôm nay nghỉ mà chị Trúc có nhã hứng xuống đây ngồi chơi vậy, không hộ tống chị Linh đi đâu à"
"Cái con này, bớt chọc chị mày một chút có được không... Chị sợ cưng làm ở đây buồn nên xuống ngồi chới với cưng, cho cưng đỡ buồn không được à"
Nó vừa nói vừa kẹp cổ con Lệ mà xoa đầu con nhỏ, Lệ cực nhọc chống đỡ và nói vơi nó "thôi được rồi, được rồi, chị buông em ra đi, em cho chị ngồi đó"
Nó đi lại chổ cũ ngồi hếch mặt với Lệ và nói "cần gì cô cho, chị thích là chị ngồi thôi"
"Mà em hỏi thiệt chị, hôm nay được nghỉ sao không ở nhà úm với chị Linh đi, mà ra đây ngồi chi vậy"
Nó thở dài thườn thượt "haiz, dạo gần đây do quán sắp hoàn công nên Linh rất bận rộn. Mới sáng là phải lên quán coi việc rồi"
"Sao chị không đi chung với chị ấy"
Nó lại thở dài "Thôi, chị đi theo chỉ tổ vướn tay vướn chân Linh thôi. Chút nữa đi ăn cơm ở quán đầu đường hông, chị bao"
"OK, ngu sao không đi, thơm nhan muốn chết. Kaka"Nó nói "vướn tay vướn chân" cũng là có lý do hết. Mấy tuần trước, nó cùng có qua quán cùng nhỏ đi xem thi công và nhỏ hỏi ý kiến nó về quán như thế nào. Nó cũng nói lên vài ý kiến khách quan của mình. Nhưng nó không ngờ nhỏ lại theo ý nó thay đổi lại toàn bộ layout của quán và kêu kiến trúc sư tại công trình làm thêm một số chi tiết thiết kế nữa. Điều này làm nó có cảm giác tội lỗi, mọi thứ làm cũng gần xong rồi mà vì ý kiến vẩn vơ của nó nên phải làm lại.
Rồi một hôm khác, cả hai đi qua công ty Nhi để thử rượu. Nhi đích thân dắt cả hai xuống hầm trữ rượu để thử. Khi đi có nhiều chổ Nhi cũng không biết đường xuống, nó đành dẫn cả hai đi một lối khác. Nó biết lối đi này là vì khi xưa nó làm ở đây, hầu hết tất cả thời gian của nó làm ở công ty là nó làm ở dưới này và lối này chỉ có nó và vài người làm lâu ở dưới này mới biết thôi.
Nhỏ thắc mắc "Sao Trúc biết lối đi này hay vậy"
Nó chỉ gãi đầu cười rồi ghé vào tai nhỏ nói "tối về Trúc sẽ kể cho em nghe"
Rồi đắt cả hai đi xuống tiếp. Khi xuống đến nơi, Nhi vui vẽ nói "anh Tài hôm nay nghỉ phép, còn anh Hòa bận đi xem xét lô rượu mới nhập. May mắn là có Trúc đi cùng không thôi em cũng không biết xuống bằng đường nào"
Khi nghe Nhi nói vậy, nhỏ nhìn nó thắc mắc, Nhi lại tiếp tục quay sang nói với nhỏ "chắc là Linh chưa biết, ngày xưa Trúc từng làm ở đây"
Nó đánh trống lãng "thôi chuyện ngày xưa qua rồi đừng nên nhắc lại"
Nó đi đến kệ lấy chai rượu quay qua nhỏ cười "mình thử loại này nha em"
Nhỏ cũng có chút khó chịu khi nhỏ không biết về chuyện này vì nó ít khi nhắc về chuyện quá khứ của mình. Nhỏ cũng không dám hỏi nó nhiều vì có những đêm nhỏ nằm hỏi về quá khứ của nó, có những chuyện nó ngẫm thật lâu rồi mới kể cho nhỏ nghe. Những khi như vậy, nhỏ cảm giác được trong ánh mắt nó có vẻ gì đó tiếc nuối nên nhỏ cũng tránh hỏi nó về nhiều quá khứ. Cảm giác đó làm nhỏ sợ. Khi Nhi cố tình khơi gợi quá khứ của nó trước mặt mình. Có hơi nhói nhói lòng, nhưng nhỏ cố trấn tĩnh mình và tỏ ra bình thường nhất có thể cùng nó thử rượu.
Khi cả hai đang vui vẽ thử rượu thì Nhi bị say sẩm chóng mặt khụy xuống, nó phản ứng nhanh ôm Nhi vào lòng "Nhi, có sao không em"
Ôm vững Nhi rồi, nó quay qua nói với nhỏ "em lấy giúp Trúc cái ghế đằng kia đi"
Nhỏ nghe theo nhanh đem ghế lại, nó đỡ Nhi ngồi xuống, nó khụy xuống lo lắng hỏi lại Nhi "Nhi có bị sao không hay là bệnh tình tái phát"
Nhi mĩm cười lắc đầu nói "em không sao đâu Trúc, không phải bệnh em tái phát đâu, mà là.. Mà là em có thai nên hay bị như vậy đó"
Nó ngạc nhiên và vui mừng hỏi lại Nhi "thật hả em"
Nhi hạnh phúc cười nhẹ gật đầu xác nhận với nó, mặt nó vui mừng hớn hở định nói thêm với Nhi. Nhưng lúc này nhỏ kéo nó lên và nói "chị Nhi đang có thai, em nghĩ ở dưới đây lâu không tốt cho chị ấy và thai nhi lắm. Để em đưa chị ấy lên trên, Trúc bê thùng rượu kia lên giúp em nhé."
Và thế là tối hôm đó, nhỏ giận nó, nói lãy với nó "người ta sắp có baby, mà mấy người vui dữ vậy ha"
Nó vui vẽ trả lời "thấy bạn bè sắp có baby nên hơi vui thôi mà em"
Nhỏ lại mĩa mai nó "đúng rồi, nhìn mấy người, tôi thấy vui như là mấy người sắp có baby đấy"
Nó ôm nhỏ từ phía sau hôn lên gáy nhỏ, rồi chọc nhỏ "em đang ghen đúng không"
Nhỏ có vẽ bực bội vùng ra khỏi vòng tay nó, lấy đầm ngủ đi một nước vào nhà tắm luôn. Nó lắc đầu cười cười đi theo định vào tắm chung với nhỏ nhưng khi đến nhà tắm xoay nấm đấm cửa nhưng đã bị nhỏ khóa lại, làm nó mở cửa không được. Nó lên tiếng kêu nhỏ "em ơi, cho Trúc vào tắm với"
Tiếng nhỏ trong phòng tắm vọng ra "Trúc lấy đồ ra phòng tắm ngoài tắm đi"
Nó ngạc nhiên thốt lên "cái gì. Em cho Trúc vào tắm đi mà"
"Không. Em đã bảo không rồi mà. Với lại Trúc ôm mềm ra niệm mẹ mua nằm đi. Hôm nay em chỉ muốn ngủ một mình"
Nó nghe mà phát sốc, nó tiếp tục năng nĩ nhỏ "em ơi, Trúc nghe lời em mà, em cho Trúc ngủ chung nha"
Nhỏ kiên quyết "không, em đã quyết định rồi. Ai biểu Trúc chọc em giận, khi nào em hết giận sẽ cho Trúc ngủ cùng"
Nó mếu máo thảm thiết năng nĩ nhỏ tiếp "thôi mà em, cho Trúc ngủ cùng nha em"
"Bây giờ, Trúc mà không nghe lời em thì em không biết bao giờ mới hết giận Trúc đâu nha"
Nó suy nghĩ thiệt hơn một hồi rồi tiếp tục mếu máo "Trúc sẽ nghe em mà, em mau mau hết giận Trúc nha, nha"
Và thế là nó phải bơm cái niệm hơi mẹ mua cho mà nằm. Và nó nằm đó đến tận hai đêm sau nó mới được nhỏ cho vào phòng ngủ lại. Nó thầm nghĩ bữa nào đó nó sẽ quẳng cái niệm phao xui xẻo này đi luôn cho rồi, vì còn cái niệm này thì nó còn cái huông nằm đấy miết.
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện Của Nó
FanfictionTruyện không dành cho những người kì thị lgbt và trẻ em dưới 18 Câu chuyện thuộc về mình xin đừng sao lưu với mọi hình thức cảm ơn.