chương 25

604 27 7
                                    

Hiện giờ cả ba đang mua sắm trong siêu thị, nói đúng hơn là chỉ có hai người kia tình cảm mua đồ, có một người bị bỏ rơi. Hạ chán quá mua xong vài món cần thiết cho mình rồi cho vào xe, cho hai con người đang mùi mẫn kia tiếp tục lựa đồ, còn mình chạy lên tầng trên chơi game. Dưới này thì nhỏ lựa mua những đồ cần thiết cho nó, nên trên xe toàn đồ của nó. Nó nhìn nhỏ cứ đi lại vài quầy coi coi một hồi rồi đi, không mua món nào cho mình, nó mới hỏi nhỏ "sao em không mua gì cho em hết vậy, muốn mua thì mua đi, Trúc mua cho em"
"em chỉ coi thôi chứ ở nhà em còn"
Nó hiểu ý nhỏ không muốn nó tốn tiền nên không dám mua gì cho mình cả. Nó mở lời với nhỏ "vậy trả bằng thẻ của em có được giảm giá không" nhỏ không cần suy nghĩ gì gật đầu liên tục.

Lần trước nhỏ mua đồ cho nó nói dối với nó là trả bằng thẻ của nhỏ có giảm giá, nó biết chứ vì nó vô tình nghe được khi nhỏ kêu quản lý chỉnh hóa đơn cho nhỏ, nó không muốn nhỏ mất vui nên không nói ra việc đó. Lần này khi thấy nhỏ đi mua đồ không được tự nhiên nên nó đưa ra quyết định "em thích gì thì em mua đi, chút nữa em thanh toán đồ tụi mình mua bằng thẻ của em là được. Thẻ của em có khuyến mãi không xài thì uỗn lắm"
Nhỏ mừng rỡ nhìn nó hỏi lại "Trúc nói thật chứ"
Nó gật đầu xác nhận rồi nói với nhỏ "với một điều kiện"
"điều gì Trúc nói đi"
Nó kê sát lỗ tai nhỏ thì thầm" sau này Trúc đưa lương cho em, để em chi tiêu giúp Trúc được không. Chứ Trúc để bên mình nhiều là ăn xài dữ lắm, giờ có em rồi thì em giữa lấy giúp Trúc quản lý tiền bạc được không em. Với lại có đi mua gì em cũng không phải cần đắn đo như thế này. Em chịu làm bà quản gia của Trúc chứ"
Nhỏ nghe những lời đó của nó hạnh phúc lắm, lời đó giống như là lời cầu hôn của nó giành cho nhỏ vậy, nhỏ rưng rưng nước mắt mỉm cười gật đầu "em đồng ý"
Nó đưa tay lên lau nhẹ giọt nước mắt đang đọng trên khóe mắt nhỏ "xem em kia vui gì mà rơi nước mắt luôn, Hạ mà thấy được là mất hình tượng hết"
"em mặc kệ" rồi nhỏ đưa môi mình đặt nhẹ chiếc hôn lên môi nó nhanh chóng rời ra.
Nhỏ nhìn nó cười hì hì, nó thì ngạc nhiên nhìn xung quanh coi có ai không, khi xác định là không có ai quanh đây rồi cười cùng nhỏ và trêu "em gan thiệt lỡ có ai thấy rồi sao"
"em không quan tâm, em chỉ hôn bạn bạn gái em thôi mà"
Nó cười với nhỏ "thôi được rồi mình đi mua đồ nào".
Đi ngang các quầy, nhỏ thấy đồ gì có cặp là đòi mua. Làm nó phải ngăn nhỏ lại bớt mua một vài món không cần thiết, không thôi là nhỏ mua xong, nó không biết làm sao chuyển về. Vậy chứ lúc ra tính tiền ai cũng nhìn hai đứa với cặp mắt tròn xoe vì lượng đồ mà cả hai mua cả 3 xe đẩy đầy cũng không hết.

Trong lúc đang tính tiền thì nó nói với nhỏ, nó đi toilet kêu nhỏ ở lại thành toán xong đợi nó ra rồi đi.
Lúc nhỏ kiểm tra phiếu thanh toán để trả tiền cho thu ngân thì thấy lạ, tại sao mình được giảm 30% trên tổng hóa đơn, nhỏ hỏi chị thu ngân " tôi không hiểu tại sao tôi được giảm 30% trên tổng hóa đơn, cô có tính nhầm không"
"không thưa cô đây là chỉ thị của phó giám đốc siêu thị giảm cho cô"
Nhỏ nhíu mày khó chịu "vì sao chỉ giảm cho mình tôi, tôi không thích nhận bất kỳ thứ gì mà không có lý do chính đang. Cô làm lại hóa đơn khác cho tôi, nếu không tôi sẽ trả hàng lại, đừng làm mất thời gian của tôi"
Trong khi cô thu ngân không biết phải xử lý làm sao, thì một chàng trai nhìn rất đạo mạo và đẹp trai phong độ trong bộ vest ý được cắt may gọn gàng bước đến. Làm thu hút hết ánh nhìn của các cô gái xung quanh trừ nhỏ.
Hạ thì thầm bên tai nhỏ khen "chà anh ta đẹp trai dữ thần"
Nhỏ chỉ quay qua nhìn lướt rồi nhìn chị thu ngân. Anh ta bước tới quầy nhỏ đang đứng, hỏi "có việc gì sao" Anh vừa cười vừa nói làm ngây ngất rất nhiều cô gái bên cánh.
Cô thu ngân cuối chào "thưa phó giám đốc em theo chỉ thị của anh giảm cho cô đây 30% nhưng cô ấy không đồng ý và kêu em làm lại hóa đơn cho cô ấy"
Anh gật đầu , quay qua mỉm cười với nhỏ "chào Thục Linh, em có nhớ anh không"
Nhỏ không thèm nhìn mặt anh mà trả lời "anh là ai, tôi không biết và cũng không cần biết"
Nhỏ nói với cô thu ngân "chị có làm lại hóa đơn cho tôi không, nếu không thì tôi không cần mua nữa, cô làm lẹ đi tôi không có thời gian đứng đây đâu"
Cô thu ngân nhìn sang anh, anh gật đầu cô làm bill lại cho nhỏ "cô vui lòng đợi một chút, tôi sẽ xuất lại hóa đơn cho cô".
Anh lại tiếp tục cố gắng nói chuyện với nhỏ "em không nhớ anh à, anh là Vĩnh Thiên mười năm trước anh hay qua nhà ông ngoại em chơi đấy. Anh có gặp em nhiều lần mà, em không nhớ à"
Nhỏ không thèm nói gì lấy bill thanh toán xong đẩy xe đi chỗ khác trước khi đi còn để lại một câu "tôi không quen biết anh nên đừng làm phiền tôi".
Hạ vừa đẩy xe vừa hỏi nhỏ "anh ta nói là quen chị, chị không biết anh ta à"
"không biết thì nói không biết cho dù có biết chị cũng không quan tâm"
"chị lạnh thật, tại ngày xưa em bị bắt qua ở với ba, với lại ba đưa em đi học bên Anh sớm quá nên em không có biết anh ta, không thôi em cua anh ta rồi"
Nhỏ trừng mắt trước mặt cô "đừng bao giờ nhắc ông ta trước mặt chị"
Hạ biết mình lỡ lời nên ngập ngừng xin lỗi, nhỏ kêu cô vào đẩy xe còn lại ra chỗ đây đứng.

Truyện Của NóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ