Hôm nay là chủ nhật trời thật đẹp, là một ngày đẹp để em của nó bước lên xe hoa. Nó dậy thật sớm vệ sinh sạch sẽ xong chọn cho mình quần skinny đen với áo sơ mi trắng ngày xưa em của nó rất thích hai đứa mặc sơ mi trắng như thế này. Chỉnh trang lại tơm tất mọi thứ ,rồi nó cầm điện thoại lên thì thấy 2 tin nhắn từ số lạ tối hôm qua "về tới nhà chưa" "chúc mấy người ngủ ngon "
Nó mỉm cười vu vơ "thì ra là số của cô ta, mà sao cô ta có số mình ta"
Nó đã quên lần trước, nó có cho nhỏ số để nhỏ có thể lấy lại chìa khóa xe, nó không nghĩ đến nữa và nhắn lại cho nhỏ "xin lỗi hôm qua về ngủ luôn nên không thấy tin nhắn. Chúc cô buổi sáng tốt lành" Sau đó nó lưu số nhỏ lại, rồi nó với tay lấy áo khoác chạy xe đến nhà em.Đến nơi gần nhà em nó tìm chỗ đậu xe vào một góc có thể nhìn em từ xa và nó cũng nhìn thấy em. Hôm nay em mặc áo dài cưới thật đẹp, mặt mày em cũng hồng hào hơn so với 2 năm trước nó cũng đến nhìn em như thế này. Nó thấy em quay qua quay lại kiếm tìm như tìm một ai đó nó liền núp vào, lúc quay ra nhìn em thì em đã đi vào trong . Đã 2 năm rồi không nhìn thấy nó chắc em đã quên được rồi, nó mừng cho em lấy được một người chồng hết mực thương em và nó hy vọng em sẽ luôn mạnh khỏe sống một cuộc sống tươi vui. Tối nay có lẽ cũng là lần đầu em gặp lại nó sau khi chia tay, nó không biết đối diện với em ra sao và nói những gì nữa nhưng nó biết nó phải đến đó.
Và nó có một quyết định táo bạo là lấy điện thoại ra gọi, từng hồi nhạc chờ dài làm lòng nó thấy nôn nao và không có ai bắt máy. Nó thử gọi lại lần nữa nếu mà không được thì sẽ từ bỏ ý định của mình, lại nghe tiếng chuông chờ dài đằng đẵng đến khi nó định cúp máy thì đầu bên kia bắt máy
" alo "
" alo là tôi đây"
" tôi biết mấy người là ai, có chuyện gì mà mấy người gọi điện thoại cho tôi thế "
Nó không biết mở lời với nhỏ thế nào mà cứ à ờ miết làm nhỏ phát bực nói "mấy người không nói thì tôi cúp máy à"
Nó vội vàng nói một lèo không vấp váp lời nào " tôi muốn mời cô đi với tôi đến dự tiệc dám cưới của bạn tôi, không biết tối nay cô có rảnh đi với tôi không "
Sau một hồi im lặng từ 2 bên thì nhỏ hỏi "tại sao tôi phải đi với mấy người, tôi với mấy người có quan hệ gì đâu"
Nó đứng hình trước câu hỏi của nhỏ. Nhỏ nói đúng cả hai chả là gì của nhau, nó lấy tư cách gì mà mời nhỏ nhưng nó cố gắng mặt dày "coi như cô đi với tôi là giúp tôi đi giống như hôm qua tôi ở lại cùng cô ấy, làm ơn giúp tôi đi"
Nhỏ chịu xuống nước "thôi được tôi sẽ đi với mấy người với điều kiện là mấy người nợ tôi một yêu cầu"
Nó không cần suy nghĩ "tôi đồng ý với điều kiện của cô miễn sao yêu cầu của cô không ảnh hưởng đến công việc và lương tâm của tôi"
" tối nay mấy giờ mấy người qua đón tôi "
Nó mừng như lụm được vàng mà nó cũng không biết tại sao mình phản ứng thái quá như vậy. Nó báo nhỏ thời gian qua rước nhỏ rồi cúp máy. Xe rước dâu cũng đến từ lúc nào nó không hay và em đang chụp hình với chồng trước cổng cùng mọi người , nó nỡ nụ cười hiền nhìn em và quay bước đi về nhà mẹ thăm mẹ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện Của Nó
Fiksi PenggemarTruyện không dành cho những người kì thị lgbt và trẻ em dưới 18 Câu chuyện thuộc về mình xin đừng sao lưu với mọi hình thức cảm ơn.