Phần Không Tên 65

4K 423 45
                                    

Chương 64

Edit: Qing Yun

Ngũ quan của Việt Khê thật sự rất tinh xảo, mặt mày như họa, ngủ rồi càng có vẻ thanh tú mà an tĩnh, chỉ có lúc này mới có thể cảm thấy cô chỉ là một cô bé bình thường, sang năm mới đủ mười tám tuổi.

"....Như vậy, nếu sư phụ của ta đã ngủ rồi, chúng ta bắt đầu nói về chuyện của ngươi đi." Duỗi tay ôm người đang ngủ vào lòng, hòa thượng híp mắt, phất tay về phía trước, một đám đen nhánh hình người lập tức xuất hiện trong tay.

Đối phương thét chói tai, hòa thượng lại không hề bị ảnh hưởng, ánh mắt ôn nhu mang theo vài phần thương hại, động tác trên tay lại có thể xưng là lạnh lùng, không có chút do dự, trực tiếp bóp nát thứ trong tay.

"A di đà phật, ngã phật từ bi..." Hòa thượng thấp giọng nói, kim sắc trên người tạo thành một chữ 'Vạn', tinh lọc một tia tà khí cuối cùng còn lại.

"Một sợi đen đủi, được vài tia nguyện lực(1) thế mà lại nhấc lên phong ba như vậy..." Nói, hòa thượng điểm nhẹ lên trán người đang nằm trong lòng, nhẹ giọng nói, "Nếu cô tàn nhẫn hơn một chút thì sao có thể bị thương?"

Rõ ràng có năng lực như vậy lại không muốn thương tổn đến người trong thôn, người trong thôn này, mỗi người đều có bộ mặt dữ tợn của ác quỷ.

Đạo đức của con người trước nay đều là thứ khó hiểu nhất trên thế giới này, ác, có thể ác đến tận cùng!

Ôm người đứng dậy, vạt áo tăng màu trắng rơi xuống, một bàn tay tiều tụy duỗi đến nắm lấy ống quần hắn, trưởng thôn Mễ ngẩng đầu lên, ánh mắt vẩn đục, mở miệng khẩn cầu: "Cứu tôi, cứu tôi...."

Mắt hiện lên sự chán ghét, hòa thượng nhẹ giọng nói: "Thật xấu xí."

Không biết đang nói dáng vẻ của người trước mặt hay nói tâm của người này.

Ngọn lửa đột nhiên bùng cháy, thôn trưởng hét lên một tiếng, cả người bị ngọn lửa bao trùm, toàn thân đau nhức, thậm chí linh hồn cũng đau, đau đến mức ông ta lăn lộn trên mặt đất, hận không thể ngất đi. Chỉ là ý thức của ông ta lại vô cùng tỉnh táo, cảm nhận được thân thể của mình bị ngọn lửa đốt trọi, thậm chí ông ta có thể ngửi được mùi máu thịt của mình bị đốt cháy.

Ném kẻ đang hét thảm thiết lại phía sau, hòa thượng nhẹ nhàng ôm người đi ra khỏi từ đường, ngọn lửa đen nhánh phía sau bùng cháy, toàn bộ thôn Mễ chìm ngập trong tà khí, nghiệp hỏa khó bình ổn, thứ này, một khí cháy lên, chính là sẽ không bao giờ dập tắt.

Ở trong lửa lớn, hòa thượng thấy một đứa bé, đứa bé còn làn da trắng nõn, thân hình bụ bẫm, trên cổ đeo một viên đá, đứng ở bên trong nghiệp hỏa lẳng lặng nhìn bọn họ.

"Cảm ơn hai người...."

Cậu bé mở miệng, trên mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn, bên miệng thế mà lại có hai cái má lúm đồng tiền.

Tà ám đã chết, rốt cuộc nó cũng có thể yên tâm đi đầu thai chuyển thế.

*

[ Đã hoàn - Edit] Nam chủ,  anh ta công đức vô lượng- Nguyệt Chiếu KhêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ