Chap 11

2.6K 211 40
                                    

Kim Doyoung 20 tuổi, ép được Jung Jaehyun cưới anh, từ từ thay đổi tính cách.

-

Kim Doyoung im lặng ngồi khoanh chân trên ghế đối diện với hai người một bạn một chồng, trên tay ôm một con thỏ bông cỡ lớn mà anh cũng chẳng biết từ đây ra. Hai con người đối diện anh hôm nay rất kì quá. Hai con người trong trí nhớ của anh là đối nghịch với nhau lại có thể nói chuyện hòa thuận như thế này. Trong trí nhớ của anh, Ten sống chết muốn đập Jaehyun một trận, thậm chí còn suýt thì xé giấy đăng kí kết hôn của anh. Còn Jaehyun căn bản không bao giờ để Ten vào trong mắt, vẫn luôn chỉ dùng lời xỉa xói mấy câu rồi trực tiếp làm ngơ. Đến cuối cùng thì anh bị kẹt ở giữa, kiêm luôn người hòa giải. Nói là hòa giải thực ra là khuyên giải Ten thôi. Nói tóm lại thì việc hai người họ ngồi nói chuyện với nhau như thế này, quá khó tin. Hơn nữa cuộc hội thoại của hai người họ đặc biệt khó hiểu nha, cái gì mà chuyển đổi, cái gì mà 20 tuổi,...nói chung là rất khó hiểu.

Jaehyun vừa nói chuyện vừa liếc nhìn canh chừng Doyoung, thấy anh đứng lên liền nhíu mày.

"Anh đi đâu?"- Doyoung bị gọi hỏi mà giật mình, suýt thì làm rơi đĩa ở trên tay.

"Anh...anh đi rửa đĩa."- chìa đĩa ra trước mặt cậu, giọng anh hơi nhỏ dần, mặt cúi xuống.

"Em đâu có ăn thịt anh, đĩa để em rửa được rồi, anh ngồi nói chuyện với Ten."- giật lại đĩa từ tay anh, hắn nhấn anh xuống ghế rồi quay lưng đi vào bếp.

Doyoung nhìn theo hắn, rồi lại nhìn Ten ngồi đối diện, thu lại dáng vẻ ngoan ngoãn ban nãy.

"Hai người hôm nay rất lạ, cậu uy hiếp em ấy sao?"- Ten nhìn cái sự lật mặt của cậu bạn, mặt đầy hắc tuyến. Kim Doyoung 20 tuổi rất đáng ghét.

"Mình là cái loại người như thế à, hơn nữa mình đe dọa kiểu gì Jung Jaehyun được."- suy đi xét lại, quả thực Ten không có gì để đe dọa Jaehyun hết, nhưng Doyoung không tìm ra lí do để giải thích cho sự quái lạ của bọn họ.

"Nhưng thực sự hôm nay mọi thứ đều rất lạ, sáng sớm nay mình thức dậy ở trong lòng Jaehyun nó đã vô cùng kì quái rồi. Cách em ấy đối xử với mình rất lạ."- hiển nhiên là với cậu lúc này rất lạ rồi, y còn bị sốc gần chết đây này.

"Suy nghĩ thoáng hơn đi, cứ coi như Jaehyun bị tình yêu của cậu làm cảm động, suy nghĩ tích cực lên có được không?"

"Nhưng mà nó kì quái thật. Mới hôm qua còn không muốn nhìn mặt."- trong trí nhớ của Doyoung, Jaehyun thậm chí còn rời đi trước khi anh tỉnh dậy. Lúc trở về còn cố tình vào thư phòng chứ không về phòng ngủ.

"Cứ coi như cậu ta bị ma nhập đi, Jung Jaehyun như thế này cậu không thích à, cuồng ngược?"

"Thì thích lắm chứ, nhưng mà mình sợ."

"Sợ gì?"

"Sợ hi vọng càng nhiều, thất vọng sẽ càng lớn hơn."- vậy mà hồi trước kiên trì 7 năm mong hắn hồi tâm chuyển ý. Ten không muốn nói chuyện thêm bất cứ giây nào với cái con người này nữa, quyết định đứng lên ra về.

Jaehyun tất nhiên là đã sớm rửa xong đĩa, nhưng không có đi ra luôn mà đứng trong bếp nghe lén bên ngoài nói chuyện. Hắn bỗng cảm thấy có chút hụt hẫng, lôi điện thoại ra nhắn một dòng tin nhắn cho thư kí. Dù sao thì bọn hắn cũng chưa có hưởng tuần trăng mật.

[JaeDo] YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ