Doyoung ngáp một cái, rõ ràng mới có 9 giờ, sáng nay còn ngủ khá nhiều, vậy mà anh đã buồn ngủ rồi. Mơ mơ màng màng được Jaehyun dắt về phòng, nếu không phải được hắn nhắc đi đánh răng trước, sợ là anh nằm vật ra giường mà ngủ rồi.
Cuối cùng, sau khi hoàn tất vệ sinh cá nhân, còn thay bộ đồ ngủ, Doyoung đã được đi ngủ.
Jaehyun đi đến cạnh giường, thơm lên trán anh một cái nói chúc ngủ ngon, lại nghe được anh lầm bầm mấy chữ trong miệng.
"Muốn đi ngắm bình minh."- giọng rất nhỏ, cứ như chỉ muốn bản thân nghe thôi. Jaehyun nhếch miệng, hôn nhẹ lên đôi môi chu ra kia một cái, rồi tắt đèn ngủ ở đầu giường.
Bản thân Jaehyun không có nằm xuống giường ôm Doyoung ngủ như bình thường, hắn cầm điện thoại bước ra khỏi phòng, cẩn thận khóa cửa lại.
-
Vừa nãy Jaehyun nhận được cuộc gọi khẩn từ thư kí. Thư kí báo với hắn, dự án lớn nhất của Trịnh Thiên đang gặp vấn đề. Không biết vì sao, vốn dự án đang thi công suôn sẻ, gặp phải một con sâu gạo, tuồn thông tin nội bộ ra bên ngoài. Đương nhiên con sâu gạo kia đã xử lý ổn thỏa, thiệt hại cũng chẳng đáng kể. Nhưng bên công ty hợp tác lại lấy truyện này ra, lấy lí do Trịnh Thiên là ăn không cẩn thận, muốn rút vốn. Bình thường vấn đề này cũng chẳng đến phiên hắn nhúng tay vào, vốn Trịnh Thiên hoàn toàn có thể xoay sở. Nhưng dự án này rất lớn, nó ảnh hưởng đến cả uy tín của công ty. Lại trùng hợp đối tác của hắn lại đang đi nghỉ dưỡng ở đảo Bali, mà hắn thì cũng không thể làm một ông sếp vô trách nhiệm được.
Đi tới nhà hàng vừa rời khỏi, hắn liếc nhìn xung quanh, rất nhanh nhìn thấy được một nữ nhân vẫy tay với hắn. Bước tới, lông mày Jaehyun nhíu chặt, người kia là Kim Hee.
"Chào anh Jung, buổi tối tốt lành."- Kim Hee nâng li rượu vang trong tay thay lời chào.
"Cô là chủ nhân của Rose?"
"Đúng vậy."
"Cô có âm mưu gì? Vì sao lại trùng hợp mà tới đảo Bali? Lại còn có ý định rút vốn."
"Anh Jung, vẫn là ngồi xuống trước, chúng ta có thể từ từ nói chuyện."- nữ nhân nhếch miệng.
Jaehyun bước đến ghế đối diện ngồi xuống.
"Muốn gì nói nhanh một chút."
"Có muốn ăn gì không?"
"Không cần, tôi ăn rồi, cô muốn nói gì thì nói nhanh một chút."- Jaehyun dần mất kiên nhẫn.
"Thực ra tới đảo Bali nghỉ dưỡng hay vụ rụt vốn đều là tôi cố tình, để..."- Kim Hee ngắt một cái, liếc nhìn Jaehyun đầy ẩn ý "...gặp thần tượng của mình đó. Tôi thần tượng anh lâu lắm rồi."- Jaehyun cảm thấy dây thần kinh kiên nhẫn của mình đứt phực một cái. Dứt khoát đứng dậy quay lưng bỏ đi, hắn không muốn nói chuyện thêm bất cứ một giây nào nữa.
"Tôi muốn nói chuyện về Kim Doyoung."- Kim Hee thu lại giọng điệu cợt nhả mà nói, thành công khiến Jaehyun dừng chân. Dù gì cũng là chuyện liên quan đến Doyoung, Jaehyun không thể không quan tâm. Hắn cuối cùng vẫn ngồi lại ghế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JaeDo] Yêu
FanfictionKim Doyoung vì yêu Jung Jaehyun, cái gì cũng đã hi sinh, đến cuối cùng nhận lại cái gì? "Buông tay thôi." ~ Đôi khi giới thiệu không phản ánh được nội dung câu chuyện, nhấn đọc để biết thêm chi tiết nhé. Cảnh báo sinh tử văn. Couple phụ: KunTen