Ngày hôm sau, Thiên Tỉ thức giấc, lại thấy bên cạnh mình đã trống rỗng, gần đây hắn đặc biệt bận rộn, hiếm khi nào có thời gian buổi sáng cùng cậu dùng điểm tâm.
Một cung nữ từ bên ngài mang điểm tâm vào, ánh mắt loé lên, liếc Thiên Tỉ đang được Tiểu Thanh mặc y phục, đáy mắt loé lên tia thâm hiểm rồi nhanh chóng vụt tắt, điểm tâm đều đặt lên bàn rồi lui ra ngoài.
Thiên Tỉ con ngươi đen láy chớp động, tầm mắt rơi vào chỗ điểm tâm trên bàn kia, nửa tháng nay nếu như cậu ăn điểm tâm này, có lẽ tiểu bảo bảo đã gặp nguy hiểm. Cũng may, Thiển Nguyệt đã sớm nghi ngờ cung nữ kia.
"Nương nương, người chần chừ không xử lý, sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm. Chi bằng người sớm dùng nàng kia tìm ra chân tướng, tránh cho đêm dài lắm mộng." Tiểu Thanh khiêm cung nói, dứt lời liền xoay người, lấy ra điểm tâm bản thân chuẩn bị dọn lên.
"Ta chờ đợi đến bây giờ, chính là lo đả thảo kinh xà. Nếu vừa rồi không có chuyện của nghĩa muội, ta đã sớm điều tra chuyện này." Thiên Tỉ ngừng lại một chút, nhấp một ngụm trà cho nhuận giọng. "Bây giờ cũng không còn vướng mắc gì nữa, ta sẽ nhanh chóng giải quyết."
"Tiểu Thanh sẽ gọi Thiển Nguyệt đến." Tiểu Thanh biết nương nương chuẩn bị phân phó, liền đi gọi Thiển Nguyệt.
Nửa tháng trước, có một cung nữ mới tới cung Vĩnh Thuỵ, phụ trách việc chuẩn bị điểm tâm.
Thiển Nguyệt rất nhanh đã phát hiện điểm bất thường, nàng kia võ công không đáng kể, bất quá khinh công cao cường, người như vậy, không có khả năng là một cung nữ đơn thuần.Vì có chuyện đáng ngờ như vậy, Lý Đằng liền đến cẩn thận kiểm tra điểm tâm, hoá ra trong điểm tâm có bỏ hồng hoa!
Hồng hoa gây sảy thai, bất quá mỗi lần hạ dược rất ít, cơ hồ không thể phát hiện, một thời gian mới phát tác, đủ thấy kẻ hạ thủ tính toán rất sâu. Nhưng đối phương lại không tính đến, bên cậu có Lý Đằng y thuật cao minh, lại có Thiển Nguyệt võ công không tầm thường.
Cậu nghi ngờ Thượng Quan Yên, bất quá, chỉ là hiềm nghi, không hề có chứng cứ gì.
"Nương nương có gì phân phó?!" Thiển Nguyệt đúng lúc vội vàng bước vào, giọng nói gấp gáp, đằng sau là Tiểu Thanh vẻ mặt lo lắng.
"Các ngươi ngồi xuống cả đi!" Thiên Tỉ như cũ giữ thần thái bình tĩnh.
Thiển Nguyệt và Tiểu Thanh liền ngồi xuống trước mặt cậu.
"Thiển Nguyệt, từ nay ngươi hãy theo dõi cung nữ kia cho ta, nhất cử nhất động đều không được bỏ qua."
"Vâng, nương nương!"
"Còn nữa, an nguy bản thân ngươi là trên hết, nếu như có nguy hiểm, thì lập tức tìm đường lui, không được phép mạo hiểm, rõ chưa?"
"Nương nương, Thiển Nguyệt đã biết."
"Còn Tiểu Thanh, giúp ta một chút, chúng ta như lần trước tương kế tựu kế..."
Ba người một hồi trao đổi, đến khi mọi việc đã thoả đáng, nhận thức rõ việc của mình, hai người Tiểu Thanh, Thiển Nguyệt liền bắt đầu y lời phân phó hành động. Vương Tuấn Khải tan triều trở lại, cậu cũng không có chút ý muốn giấu hắn, liền đem toàn bộ chủ ý của mình nói cho hắn biết.
"Ngươi yên tâm, chỉ cần tra ra được chủ mưu ra ai, ta sẽ trừng phạt thích đáng, không để cho ai dám động đến phụ tử ngươi, dù là một sợi tóc!" Vương Tuấn Khải ôn nhu nói với cậu, trong đôi mắt ánh lên tia âm hàn, kẻ dám ám hại thê nhi hắn, quả thực ngại mạng quá dài! Nếu đã như vậy, Vương Tuấn Khải hắn cũng không ngại thành toàn, sớm một chút tiễn kẻ đó xuống địa ngục!
Lan Tâm các.
Thượng Quan Yên sắc mặt âm trầm, xé mở phong thư, đọc lướt qua vài chữ đầu, gương mặt trở nên vặn vẹo, trong mắt là cực điểm phẫn nộ.
Phong thư liền bị đưa vào ngọn lửa, từng đám tro tàn rơi xuống.
Phụ thân nàng lần nữa gửi thư đến, muốn nàng sớm một chút tranh thủ sủng ái. Phụ thân nào có biết, nàng ở trong cung phẫn uất thế nào? Tiện nhân kia cư nhiên được độc sủng chuyên phòng, khiến cho hoàng thượng căn bản không để những nữ nhân khác vào trong mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Độc Sủng Mỹ Hậu [Chuyển Ver - Khải Thiên]
Lãng mạnTác giả: _thanhthanh_ Thê loại: đam mỹ, xuyên không, cổ đại Cậu là một nam sinh khảo cổ ưu tú xinh đẹp của một trường đại học nổi tiếng. Hắn là hoàng đế Vương quốc, chí ôm thiên hạ, anh tuấn kì tài. Cuộc đời của họ mãi mãi là hai đường thẳng song so...