Chương 50

2.1K 171 45
                                    

"Jungkookie giỏi nhất!"

"Jungkook có khác."

"JK vô địch!"

Jimin im lặng nhẩm trong đầu. Anh đã nhắn, gọi điện và nói trực tiếp với cậu tất cả những lời khen anh có thể nghĩ ra. Anh biết Jungkook không chờ đợi nó.

Nhưng liệu Jungkook có đang nghĩ điều anh nghĩ tới hay không?

Cậu để anh gối đầu lên vai. Jimin có ảo giác địa bàn của mình bị người khác đánh dấu. Dưới cánh mũi tràn ngập hương thơm nước xả vải nhẹ nhàng. Jimin không tặng Jungkook nước hoa bao giờ, anh thích mùi sạch sẽ thơm tho, bình dị trên người cậu.

Jimin dụi áo Jungkook, thở nhẹ nhàng. Anh không có thói quen ngủ trưa, nhưng mà mùi của Jungkook làm anh thèm ngủ quá.

Anh lục đục một lát, rồi nằm im. Jungkook cảm nhận được chân Jimin giật nhẹ. Cậu thở dài, vắt tay nhìn trần nhà. Đèn âm trần tỏa ánh sáng màu vàng dìu dịu. Người bên gối ngủ bình yên. Anh không trang điểm, dưới mắt có vết thâm quầng. Hai má anh trông bụ bẫm hơn bình thường, như một đứa trẻ thức quá giấc bây giờ ngủ bù.

Jungkook luồn tay vuốt nhẹ mái tóc dày và bóng mượt dù đã tẩy, nhuộm, uốn không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần Jimin dưỡng tóc, dưỡng da xong, anh hay bảo Jungkook sờ thử xem có láng mịn sướng tay không. Anh triệt lông toàn thân nữa, nói da mịn như lụa không ngoa một tí nào. Tay Jungkook áp lên làn da mát lạnh, không dứt ra nổi.

Jimin rất thích được xoa lưng, còn Jungkook rất thích Jimin. Muốn chạm vào anh. Nhiều. Nhiều hơn thế này.

Điều hòa đặt nhiệt độ hơi thấp, lưng áo Jimin bị hở, anh lạnh rùng mình. Jungkook nghiêng người ấp Jimin vào lòng, kéo chăn. Tay chậm tiết tấu, xoa nhè nhẹ. Jimin dần thả lỏng, lại chìm vào giấc ngủ sâu.

Jungkook hôn tóc anh, hôn lên thái dương. Bàn tay dưới lớp vải miết lên tận gáy, mân mê đường xương vai nhấp nhô mềm mại. 

Jungkook nhẹ nhàng rút tay, kéo lại áo cho Jimin. Cậu hơi nhấc cằm anh. Hơi thở hai người gặp nhau làm xung quanh thiếu oxi trầm trọng. Ngón tay dịu dàng bẹo má anh, lướt nhẹ dưới xương hàm, và thật thận trọng, mân mê bờ môi mọng.

Đầu óc Jungkook tối sầm.

Cậu đỡ đầu Jimin, khe khẽ rút tay, kê gối cho anh. Jungkook chồm dậy, nhìn đăm đăm Jimin đang ngủ êm đềm.

Cuối cùng, cậu chỉ thở dài, thơm nhẹ lên má anh.

Jimin ơi... em với anh... làm sao đây?

Cửa phòng ngủ khép lại. Jungkook day sống mũi cay cay, hít thở sâu. Bình ổn tâm trạng một lát, cậu xắn tay áo dọn dẹp. Phòng ốc không đến nỗi nào, Jungkook hì hục một tiếng là sạch bong từ trong ra ngoài.

Cậu ngồi lên ghế xoay của Jimin, không dám sờ vào máy móc, chỉ xoay xoay ghế thử cảm giác. Cậu nằm bò ra bàn, hai ngón tay tung tăng đi bộ, chu du khắp bàn làm việc. Trên bàn làm việc Jimin để một con búp bê Jungkook nhỏ xinh, sản phẩm mới toanh của BTS. Mẫu bán ra mặc đồng phục thi đấu, còn con của Jimin lại mặc áo phông quần thun rộng rãi Jungkook hay mặc ở nhà, có vẻ là may riêng. Jungkook phì cười tưởng tượng cảnh Jimin nịnh nọt các chị tổ trang phục nhờ may cho một bộ quần áo búp bê.

Legends never die || KookminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ