Chương 8: Một máy chèo xuân một chiếc thuyền
Chờ Lý Thiếu Hoài phản ứng kịp đuổi theo, hai tỷ muội Triệu Uyển Như sớm đã không thấy bóng dáng.
Lý Địch thấy Lý Thiếu Hoài hiếm khi nôn nóng, cười nói: "Huyền Hư Tử của chúng ta nha, sợ là phải khổ sở mỹ nhân quan." Lại vui sướng khi người gặp họa nói: "Cho ngươi giành hai người bọn ta một mình nổi bật."
Thiếu niên thanh y bên cạnh - Trần Lục Dương cũng che miệng cười trộm: "Nhưng rõ ràng là đại ca cũng không đoán được."
Lý Địch phiết đầu chu miệng: "Ta nói Tam nhi a, đệ không thể nói vậy, huynh đây là muốn cho Thiếu Hoài một cơ hội."
Lý Địch kêu hắn Tam nhi, là vì trong tên hắn mang theo ba chữ thiên, trong số ba ngườì bọn họ lại là nhỏ nhất, cho nên từ nhỏ đến lớn Lý Địch đều gọi hắn Tam nhi.
Trần Lục Dương phục rồi, lắc đầu cười: "Trọng Ngôn nhưng thật ra tò mò, cô gái có thể làm nhị ca động tâm, đến tột cùng trông như thế nào?” Trong đám người vừa rồi, bọn họ chỉ nhìn thấy Triệu Tĩnh Xu.
Lý Địch nhưng đã gặp nàng kia ở bờ sông, vì thế đảo mắt một vòng nghĩ: "Ừm, là một cô nương gia đình giàu có, bất quá nhìn rất lạnh lùng, tính tình có lẽ cao ngạo."
Lý Thiếu Hoài trong lòng lộp bộp một chút ngừng bước, cao ngạo? Không khỏi buồn bực nghĩ, cô gái này và hai từ cao ngạo có liên quan gì sao? Ở trong mắt Lý Thiếu Hoài, Triệu Uyển Như liền giống như lão hổ ăn thịt người, một câu nàng cũng không dám nói. "Hai người các ngươi, không cần đoán lung tung, ta cùng với nàng bất quá chỉ là giao tình đạm bạc."
"Quân tử chi giao đạm như nước, nhưng mà nhìn nhị ca như vậy, lại không giống a!" Nhìn bộ dáng nôn nóng này của Lý Thiếu Hoài, có đánh chết bọn họ cũng không tin chỉ là giao tình đạm bạc.
"Ta...” Lý Thiếu Hoài nghẹn lời. "Phục Cổ ca ca cũng biết, lúc trước ta ở Bộc Châu được mời đến phủ Tri châu trị bệnh chính là vị cô nương kia. Nàng lại trùng hợp cũng đi Đông Kinh, vì thế tiện đường liền cùng nhau, dọc đường ta được các nàng chiếu cố không ít."
Lý Địch nghĩ nửa ngày mới nói: "Không thích hợp nha, Thiếu Hoài ngươi lúc đó vội vã chạy đến Đông Kinh, ấn thời gian đã sớm nên tới rồi, hơn nữa lúc nhận được thư ta đã cảm thấy kỳ quái, ngươi đi Đông Kinh cớ gì muốn ghé qua Đường Châu?"
"Đây là bởi vì..." Chuyện này đã làm hai người kia hiểu lầm không ít, Lý Thiếu Hoài biết có nói thêm nữa cũng chỉ làm bọn họ tăng thêm hiểu lầm.
“Vì cái gì?” Lý Địch cười xấu xa.
“Ai, tính!” Lý Thiếu Hoài vung tay than một tiếng, bước nhanh về phía trước.
Hai người ở phía sau nhìn nhau cười, Lý Địch đắc ý: "Đệ nhìn đi, huynh nói rồi, hắn chột dạ."
Vì thế đuổi theo Lý Thiếu Hoài truy vấn: "Này đừng chạy, mau kể cho bọn ta nghe mấy ngày nay, các ngươi đã xảy ra chuyện gì."
Lý Thiếu Hoài hết đường chối cãi, gặp được loại chuyện này vốn chính là đuối lý, huống hồ hai người này không hề biết thân phận của nàng. Bọn họ đều đang ở vào tuổi tình đậu sơ khai, đương nhiên không thể lý giải Lý Thiếu Hoài không thể.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT/HOÀN] Trọng sinh chi cùng quân bên nhau - Vu Hoan
RomanceHán Việt: Trọng sinh chi dữ quân tư thủ Truyện này còn có tên là "Như Quân" đạo sĩ x công chúa Tác giả: Vu Hoan Thể loại: bách hợp, trọng sinh, nữ giả nam, hư cấu thời Tống, HE Nhân vật: - Vai chính: Lý Nhược Quân (Lý Thiếu Hoài), Triệu Uyển Như (N...