Chương 1:

8.3K 310 2
                                    



Kim Seokjin cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung khi bước vào hội trường sang trọng mà y đã dày công chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của vị boss đáng kính, CEO của Golden Games Tech, không ai khác ngoài một trong những nhân vật được săn đón nhất đất nước, Kim Taehyung.

"Mẹ kiếp, sao xung quanh lại đen hết thế này? Tôi đã nói tôi muốn có một bữa tiệc theo hơi hướng quyền lực. Khi tôi đã nhắc đến hai chữ "quyền lực", nó phải là màu sắc riêng của ngài Kim!" Seokjin hét vào mặt nhà tổ chức, kẻ thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào y.

Namjoon nhìn vị hôn phu của mình, khẽ thở dài. Tất nhiên, nhà tổ chức đã nghĩ đến những gam màu đậm khi nhận được yêu cầu của Seokjin, và cũng chẳng có gì sai với điều đó vì thông thường, hai chữ quyền lực thường gắn liền với hai gam màu hoặc là tối, hoặc là sáng. Vấn đề duy nhất ở đây chính là, Kim Taehyung là một doanh nhân đặc biệt, quyền thế trong tay hắn chỉ gắn liền với một màu duy nhất, chính là màu trắng!

"T.. Tôi - xin lỗi, thưa ngài, chúng tôi liệu có thể..."

"Stop! Thế này nhé. Đây là sinh nhật lần thứ 30 của ngài Kim, cũng là năm duy nhất ngài ấy để tôi tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật hoành tráng cho ngài ấy, nhưng các người lại làm mọi thứ rối tung và hoàn toàn trái ngược với những gì tôi muốn."

Seokjin không phải là người nghiêm khắc, trên thực tế, y là người có tính cách cởi mở nhất, nhưng rõ ràng trên khuôn mặt y lúc này đang hiện rõ vẻ tức giận bởi y biết kế hoạch hoàn hảo của mình đã bị phá hỏng một cách thảm hại. Y không tổ chức được một bữa tiệc mà y muốn cho sếp của mình.

Chỉ có Namjoon là người bình tĩnh nhất, bởi anh biết rằng Taehyung sẽ không quan tâm đến màu sắc chủ đạo cũng như các chủ đề liên quan đến bữa tiệc, thậm chí còn chưa biết vị CEO trẻ này liệu có muốn tham dự bữa tiệc hay không, thế nên anh cảm thấy có lỗi với ban tổ chức khi họ đang phải hứng chịu mọi sự cáu gắt từ Seokjin.

"Seokjin, honey à, em nghĩ nơi này ổn. Em chắc chắn Taehyung vẫn sẽ đánh giá cao nó thôi." Namjoon quyết định lên tiếng trước khi người yêu của anh sắp tức giận đến mất trí.

Seokjin quay lại nhìn anh chàng cao hơn, lắc đầu ngán ngẩm.

"Em họ của em sẽ không hài lòng về điều này đâu. Đơn giản là vậy."

Namjoon kéo người lớn hơn vào lòng sau khi tinh tế ra hiệu cho nhà tổ chức rời đi - anh chàng tội nghiệp nhìn họ đầy hối lỗi trước khi khuất bóng trong cắn rứt.

"Anh hiểu Taehyung quá rõ mà, nó chỉ không thích bất cứ thứ gì liên quan đến đời tư của các đối tác. Anh phải hiểu nó rõ lắm rồi chứ, honey."

"Và đó chính xác là lý do tại sao anh không muốn làm điều đó Joon à! Em họ của em đã bước sang tuổi 30 rồi, nhưng nó thậm chí còn chưa nghĩ đến việc có bất cứ mối quan hệ nghiêm túc nào. Anh đã quá mệt mỏi với việc giúp nó dọn dẹp lời mời gọi tán tỉnh của những kẻ ngáng đường! Chính xác thì Taehyung cần một người có thể chịu đựng được đời tư và cả cái tính khí quái quỷ của nó!" Seokjin rên rỉ.

Namjoon ôm lấy vị hôn phu của mình thật chặt và hôn nhanh lên trán để an ủi. Anh biết Seokjin quan tâm đến sếp của mình như thế nào, bởi Taehyung không chỉ là cấp trên mà còn là người bạn thân nhất của y khi tất cả còn đang ngồi trên ghế Đại học. Taehyung thực sự đã mai mối cho hai người, và Namjoon nghĩ mình sẽ không thể không biết ơn em họ của mình đến suốt đời.

(VKook) Ngọt, chua & cayWhere stories live. Discover now