Chương 20:

1.8K 171 10
                                    



Vị CEO đáng kính của công ti game hùng mạnh GGE gần như muốn đập vào đầu mình vì những gì hắn suýt làm với Jungkook ban nãy. Hắn nổi khùng với cậu ngay cả khi cậu chẳng làm gì sai.

"Suỵt, không sao đâu thiên thần nhỏ. Em không cần phải xin lỗi. Sao em không nói với tôi và Jin về chiếc điện thoại bị hỏng? Tôi đã nhắc em phải nói với Jin hoặc nói thẳng với tôi về mọi thứ em cần mà." Taehyung nói trước khi nắm bàn tay Jungkook đưa lên môi mình, chỉ vì hắn muốn cảm nhận xem liệu cậu có còn thấy lạnh không. Nhưng đây không phải một hành động lãng mạn. Không, điều đó là không thể.

"Em đã định sửa rồi.."

"Không cần đâu baby, cứ vứt cái điện thoại đó đi. Ngày mai em có lớp không?" Taehyung hỏi, vẫn dùng ngón tay cái xoa xoa mu bàn tay Jungkook. Họ lại ngồi im trên ghế và Jungkook lại nằm trên đùi hắn.

"Không, hyung, em không có tiết vào các ngày thứ 3."

"Tối mai em phải tham gia một sự kiện quan trọng với bạn thân, em đi được chứ?" Jungkook nhân cơ hội xin phép người lớn hơn.

Taehyung nhớ ra mình cũng sẽ không về nhà tối mai nên hắn chỉ có thể gật đầu.

"Chắc chắn rồi thiên thần nhỏ, nhưng chắc chắn vào sáng mai, hứa với tôi rằng chúng ta sẽ cùng đi mua một chiếc điện thoại mới cho em trước. Tôi đoán bây giờ chúng ta cũng phải đổi luôn một số đồ dùng." Taehyung chỉ tay vào chiếc cặp của cậu với cả tá dụng cụ vẽ tranh. Tất cả cọ vẽ của Jungkook đều đã bị ngấm nước mưa, thế nên cậu cũng chẳng có lí do gì để từ chối lời đề nghị của hắn.

Hai người cứ lặng lẽ ôm nhau như vậy, cho đến khi bụng Jungkook bắt đầu réo lên.

Taehyung không thể không cười khi nghe thấy âm thanh đáng yêu đó.

"Tôi đoán ngay cả những sinh vật sống trong bụng em cũng cần ăn rồi. Được thôi, tôi đã làm một vài món đơn giản chi bữa tối. Lại đây đi, chúng ta ăn tối cùng nhau." Taehyung thốt lên.

Tối đó, Taehyung thực sự đã ngồi vào bàn lần hai chỉ để có thể ăn cùng con búp bê của mình. Hắn chọn cách giấu sự thật rằng món mì trương mềm đã mà Jungkook rất thích là do hắn tự nấu. Hắn cũng không buồn nói với cậu rằng suýt nữa thì cả đĩa mì đã bay vào thùng rác nếu lúc đó cậu không về kịp.

Hai người họ cũng cùng nhau dọn dẹp lại căn bếp. Jungkook thậm chí còn không nhận ra mình vẫn còn mặc áo choàng, cho đến khi Taehyung cuối cùng cũng bảo cậu tắm lại bằng nước ấm trước khi ngủ để không bị cảm lạnh. Lần này, Taehyung đã chúc cậu ngủ ngon trước khi cả hai ai về phòng nấy.

Sáng hôm sau, Jungkook dậy từ sớm. Cậu nhớ rằng mình thậm chí còn không ngó ngàng đến con trai đêm qua, liền nhanh chóng đứng dậy và bắt đầu đi tìm Tannie.

Cậu ra khỏi phòng khi nhận ra Tannie không nằm trên giường mình như thường lệ. Trước sự ngạc nhiên vô cùng, cậu đã tìm thấy con trai mình trong bếp, lặng lẽ nhìn Taehyung, người có vẻ đang bận rộn làm điều gì đó.

"Ngày mới tốt lành!" Jungkook mỉm cười đon đả khi người lớn hơn dường như không nhận thấy sự hiện diện của mình.

(VKook) Ngọt, chua & cayWhere stories live. Discover now