Chương 8

472 30 0
                                    

Chương 8a:

Cơm trưa đến nhanh chóng khi cùng bọn nhóc đánh bài giết thời giờ. Lấp đầy cái bụng, tôi đi tìm tụi Tả Hổ mà nói chuyện, trong phòng với bọn nhỏ mới quen biết này có chút không tự nhiên vì chả biết nói gì.

Mãi đến chiều về thì tầm 2 hay 3 giờ, thấy 2 nhóc Thiên Tỷ và Nhị Văn đang đùa với nhau cười khúc khích, còn cái con người kia thì thả mình lên giường mà ngủ, tôi liền có chút thắc mắc nãy sinh: vì sao con người kia có thể ngủ liên tục như thế ??? ( haha Khải gia đang tính so sánh bé Nguyên nhà ta với gì đó ). Tôi tiến lại ghế ngồi, gác chân vào nhau , tựa lưng ra sau mà nghe nhạc, nhìn vu vơ ngoài cửa sổ. Còn vì sao phải ngồi ghế mà không nằm ư? Chính xác là cái con người kia đã nằm hết cả giường, đầu hướng này mà chân hướng nọ, mang vẻ mặt hạnh phúc không gì bằng thì tôi làm sao nỡ đánh thức kia chứ.

Rồi 2 tên nhóc kia rủ nhau đi đâu ấy, chỉ thấy Thiên Tỷ đi lại, tôi tháo 1 bên tai nghe ra ngụ ý chờ cậu ta nói gì:

-   Khải ca, em với cậu ta đi chơi rồi có gì xuống ăn tối luôn, Khải ca còn ở đây đến giờ cơm tối không?

-  Ừ, còn, ...

-   Thế có thể canh chừng mà đánh thức tên Vương ham ngủ đằng kia nếu đến giờ cơm tối không?

Gật đầu nhẹ, tất nhiên tôi không hẹp hòi mà bảo không, 2 đứa cảm ơn rồi chạy mất hút, nhìn chúng tôi cảm thấy có gì đó đáng ngờ, thân nhau quá mức quy định thì phải !? Đứng dậy, tôi toan tính đi lại giường của 2 tên vừa biến mất mà nằm, ngồi không sẽ đau lưng lắm nhưng nhất thời liền lưỡng lự nghĩ: vốn không phải của mình nằm ắt không thoải mái. Nhìn lại, phòng không có ai, thôi kệ, tôi nằm kế tên nhóc ham ngủ kia cũng được. (Cái gì mà cũng được, rõ ràng là cố tình lí do để nằm chung mà ~( ̄▽ ̄~) ) Khẽ bế đầu cậu ta sang 1 bên cho ngay ngắn, bản thân cũng ngả người lên phía còn lại, cảm giác có chút thư thái. Lúc đã có chút hơi mơ màng của việc chìm vào giấc ngủ nghỉ ngơi này, tôi khẽ thấy ai đó quàng tay mà ôm mình, dù gì cái thứ ôm mình thơm nhẹ mùi như sữa, cảm giác rất ngọt nên thôi kệ, không trách.

... ... ..

Khẽ thức dậy thì thấy tên nhóc kế bên đang bâu chặt lấy bản thân tôi, tay thì quàng ngang ngực, chân thì kẹp phần thân dưới tôi lại, đầu thì tựa vào vai, kiểu như tôi là 1 con thú bông to lớn của cậu ta. Nhìn gần mới thấy rõ, có thể tôi nếu không nhìn kĩ sẽ còn tưởng cậu ta là con gái, con trai mà lại trắng thế không biết, mặt mũi non choẹt thế này mà là học sinh lớp 8 sao, nhìn cứ như tiểu học được mác cái chân dài. Người thì có mùi thơm thoang thoãng, nghe ngọt như sữa như kẹo, mà lại không quá gắt nhẹ dịu như hoa, nhưng lưu lại rất dai như mật. (Khải gia 100% bị bỏ bùa từ giây phút này =]] (^ワ^)) Thật tình là tôi không biết phải làm thế nào mà chỉ nằm bất động mặc cho con người kia lợi dụng ôm ấp như thế. Cỡ chừng cả chục phút mà não bộ vận trạng thái chết lâm sảng, không thèm chịu suy nghĩ, kiểu như cơ thể nhường hết kalo hay năng lượng gì đó cho tim nên khiến tim đập khí thế, máu chảy cũng nhanh hơn, mặt bất giác vì máu chuyển động nhanh quá mà đỏ, cảm giác nóng hẳn lên. Thật là khó tả bằng lời cơ, cho dù bấy giờ có hỏi thì cũng ngu ngơ cả đầu lẫn tay chân, bất động nằm đó. Hoặc giả có biết cảm giác đó gọi là gì thì tôi cũng không thể vận óc mà miêu tả.

[Fanfic Khải Nguyên]                                 Đơn giản chỉ là thích (simply, this is love)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ