Chương 16: Trung thực

315 43 4
                                    

Kim Jisoo mở to mắt, lắp bắp nói: "Li, ...Lice, Lice tại sao lại không mặc quần áo?"
Đầu cô có chút hỗn loạn, tuy ở dưới trướng của Irene và Rosé, cô thật sự đã xem qua không ít, nhưng dù sao cũng là cách một lớp màn hình, xem nhiều thế nào cũng không có cảm giác chân thật. Nhưng mà bây giờ, bây giờ, một-người-con-gái-thật-sự. Một người con gái thực sự đang quấn khăn tắm,chỉ che đi từ ngực xuống vừa quá vòng ba vẫn còn lấp ló đứng cách cô không quá một thước, cái hiện trạng cảnh xuân phơi phới này làm cô có cảm giác mình hít thở không thông. Thật kì lạ, cô cũng là con gái mà Lisa có cái gì cô cũng có cái đó sao lại ngượng ngịu thế này. Hơn nữa ở kí túc xa với 3 nhóc quỷ kia không dưới chục lần đã nhìn thấy cảnh tượng như này, vậy sao tâm tình cô lại tạo rực khi người con gái lần này là Lisa.

Lúc này phòng tắm đang lập lờ mờ ảo hơi nước, không khí thoảng mùi hương thơm ngát, mặt cô bắt đầu nóng lên, lập tức trở nên đỏ bừng.
Lisa không chút để ý đến sự bối rối của cô, khoanh hai tay lại, chớp mi mắt nói: "Thế sao em còn nhìn?"
Cô lại càng bối rối, mặt phút chốc chuyển từ hồng sang trắng bệch. Nếu không phải bởi vì dáng Lisa còn chuẩn hơn những diễn viên nữ vốn đã nóng bỏng trong phim thì em sẽ không phải không khống chế được mà liếc nhìn nhiều như vậy. Nếu Lisa mà biết được ý nghĩ của cô lúc này, đảm bảo xác sẽ không toàn thây.
Đúng lúc đó Lisa xoay người nhặt quần áo vương vãi trên đất, trong đó còn có quần lót hồng đáng yêu của cô.
Mặt cô thoắt chốc lại đỏ bừng một lần nữa.
Giây tiếp theo, cô như mũi tên lao về phía Lisa, giật lấy quần áo trong tay cô ấy, vọt vào phòng tắm.
Tại thời điểm cô đóng cửa phòng tắm, khóe môi Lisa khẽ nhếch lên như thấp thoáng nụ cười tươi.

********

Kim Jisoo tắm xong còn đang miên man suy nghĩ về chuyện vừa rồi, đi đến phòng khách liền thấy Lisa mặc quần áo bình thường ngồi ở ghế sô pha, mắt nhắm lại nghỉ ngơi. Cô không khỏi mừng như điên, xem ra hôm nay vẫn có thể tránh được một kiếp rồi.
Vì thế, cô di chuyển thật nhẹ nhàng, chậm rãi đi về hướng thư phòng.
Tay vừa chạm đến được nắm cửa thư phòng, Kim Jisoo mừng thầm trong lòng.
Nhưng mà ngay sau đó, phòng khách yên tĩnh vang lên một âm thanh êm dịu.

"Đứng lại"

Hai chân Kim Jisoo bắt đầu run lên, xem ra đêm nay không thể tránh được kiếp số rồi.
Đầu tiên quay đầu lại, sau đó xoay người, đi đến bên cạnh Lisa như một đứa trẻ đang sợ hãi.
Lisa nhướn mắt liếc nhìn cô một cái, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, giọng đều đều: "Ngồi xuống."
Kim Jisoo nào dám đi vào hang cọp, Lisa càng tỏ vẻ bình thường, cô lại càng cảm thấy sợ hãi, sợ rằng đây là bình yên trước bão táp.
"Không cần, em đứng được rồi ạ." Kim Jisoo cúi đầu như một đứa trẻ mắc lỗi.
Lisa hỏi: "Hôm nay vì sao không nghe điện thoại?"
Bão táp đến rồi...
"Bởi vì điện thoại bị hỏng, không phát ra tiếng chuông." Kim Jisoo nói ra hiện trạng thực, trời đất chứng giám, đây là một trong những lần ít ỏi cô nói thật.
"Thế à?" Lisa uống nước lạnh, hoài nghi nói.
"Là thật đấy, nếu Lice không tin thì em đưa di động cho Lice xem." Kim Jisoo vội vàng muốn lấy vật chứng ra.
Không ngờ Lisa lại lắc đầu nói: "Không cần, Lice tin tưởng em mà."
Lần này cô lại sửng sốt, Lisa từ lúc nào lại tin tưởng cô vậy
Ngay sau đó, Lisa lại hỏi: "Tại sao em lại đi tìm việc làm?"
Cô mở to mắt, kêu khẽ: "A..."
Lisa làm sao lại biết chuyện này.
Chẳng lẽ là ba mẹ cô nói? Tại sao cái gì cũng nói cho Lisa biết chứ, Kim Jisoo uất ức trong lòng, vì sao ba mẹ cô luôn muốn biến Lisa thành con gái ruột cơ chứ.
Cô nắm lấy váy ngủ, môi run rẩy nói: "Em, em không có..." Tiếng nói ngày càng nhỏ.
"Không có sao?" Đôi mắt Lisa đen láy, quắc mắt nhìn chằm chằm cô như muốn nhìn thấu cô.
Kim Jisoo cuống quít cúi đầu, tránh ánh mắt Lisa. Cô còn nhớ rõ lần giáo huấn thảm thiết trước, biết Lisa sẽ không dễ dàng bỏ qua, cho nên trong lòng thầm nghĩ, chối bay biến trước rồi tính sau vậy, mặc kệ thế nào, cùng lắm là chết.
"Em không có đi tìm việc làm, em chỉ không muốn về nhà làm luận văn nên mới nói dối ba mẹ như thế thôi"
Lisa nheo nheo mắt, không nói gì.
Cô đã chuẩn bị xong tinh thần để nghe mắng, nhưng đáp lại chỉ có im lặng.
Tuy nhờ có máy điều hòa mà căn phòng rất lạnh, nhưng Kim Jisoo vẫn không khỏi đổ mồ hôi đầy lưng.
Sau một hồi lâu, Lisa mới chỉ vào ly nước trên bàn, nói: "Đi lấy thêm nước giúp Lice."
Ặc...

[Lisoo] Lisa, em sai rồi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ