Chap 53

3.7K 415 15
                                    

Jisoo ngồi trong phòng, mắt đỏ ngầu như lửa, lồng ngực phập phồng từng hơi nặng nề. Cơn giận dữ đè nặng lên chị như thể một ngọn lửa cuồn cuộn đang thiêu rụi mọi thứ xung quanh. Chị nghiến răng đến mức căng thẳng, từng cơn sóng giận bùng lên trong cơ thể khiến những gân xanh nổi rõ trên thái dương. Một tiếng thở mạnh phả ra, chị siết chặt nắm đấm đến mức các khớp xương kêu lên răng rắc. Những giọt mồ hôi lạnh lẽo ứa ra trên trán nhưng không làm dịu đi nổi cơn thịnh nộ đang bùng cháy trong lòng.

Chị nhắm mắt, hít vào một hơi sâu để cố kìm nén cơn giận nhưng rồi lại mở ra, ánh mắt vẫn như đốt cháy mọi thứ xung quanh. Chị nhìn vào căn hầm vừa mở ra, nó giống như dầu đổ vào lửa. Cơn điên loạn trong người chị lại dâng lên, sục sôi và không thể kìm nén.

Không chút do dự Jisoo đứng bật dậy, đôi tay vươn tới chiếc gậy vàng được đặt trong tủ kính. Chị giật lấy nó, cơn thịnh nộ khiến cơ thể chị dường như không còn kiểm soát. Mắt chị nhìn vào tên thuộc hạ, một tên vô dụng đang quỳ gục trước mặt với đôi chân gãy gập vì cú đánh vừa rồi. Một tiếng gầm tức giận bật ra khỏi miệng chị.

- Tao nuôi mày phí cơm!

Kenzo đứng bên cạnh, đôi vai hắn hơi run lên không phải vì sợ mà vì cảm nhận được sự cuồng loạn trong cơn giận dữ của Jisoo. Chị đang mất kiểm soát, những cơn sóng giận dữ cứ cuộn trào lên trong người, không thể dừng lại. Hắn nhìn về phía căn hầm, mắt căng thẳng. Không thể nào tin được là tên thuộc hạ này lại có thể để cho Park Chae Young và Lalisa Manoban trốn thoát. Cơ hội bắt được hai người đó quá hiếm hoi, vậy mà hắn lại để chúng thoát đi dễ dàng như thế.

- Chúng mày mau đi tìm Park Chae Young cùng Lalisa Manoban, không để hai người đó trốn thoát!

Jisoo gầm lên như một con thú hoang, gậy vàng trong tay chị vung mạnh về phía cửa lớn tạo thành một đường thẳng như muốn xé toạc không gian. Giọng chị sắc bén như đao cắt, tiếng hét vang vọng khắp căn phòng:

- ĐI!

Bọn thuộc hạ không chậm trễ, nhanh chóng lao ra ngoài. Một tên còn lại cõng tên bị đánh gãy chân vội vã chạy theo sau. Trong khi đó Jisoo vẫn ngồi lại, cơ thể đau đớn vì những cơn đau âm ỉ tại hai khớp gối. Chị cảm nhận rõ sự mỏi mệt và đau đớn lan tỏa khắp cơ thể. Mặc dù giận dữ, cơ thể chị cũng không còn đủ sức chịu đựng, bàn tay run rẩy buông thõng gậy vàng xuống sàn. Chị hổn hển thở, đau đớn lẫn thất vọng rồi ngồi phịch xuống sofa.

Nỗi bất an không dứt sau khi vừa thăm Jennie khiến chị khó có thể bình tĩnh. Ngay khi về đến nhà chị định sẽ thuyết phục Park Chae Young và Lalisa Manoban nhận tội nhưng rồi phát hiện ra hai người đã trốn thoát. Cơn giận dữ không thể dập tắt bùng lên mạnh mẽ. Chị vò tóc, ánh mắt tối sầm đi khi nhìn vào căn hầm đã bị mở toang, nỗi không cam lòng dâng lên trong lòng.

- Để hai người đó trốn thoát thật sự...

Jisoo lẩm bẩm, giọng nghẹn lại vì không thể kiềm chế sự bực bội.

Kenzo đứng im lặng, không dám cắt lời. Chỉ khi Jisoo quát lên hắn mới lặng lẽ ngồi xuống đối diện với chị. Trong tay hắn là một viên kẹo ngọt, hắn đưa ra nhưng Jisoo chỉ phẩy tay đẩy ra một cách mệt mỏi. Mái tóc đen dài của chị rủ xuống, ánh mắt đờ đẫn và thất vọng.

Jensoo • Muốn Thẳng? Mơ Đi! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ