(35) Chuyện đồng xu

628 86 6
                                    

Vậy là đêm live stream Vi Á đã thành công rực rỡ. Trương Triết Hạn dùng thực lực của mình, mạnh mẽ thể hiện liền bốn bài hát, trong một tối đó bạo lên no1 hot search. Bản thân anh cũng không biết đến việc này, anh chỉ đơn giản là cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Trạng thái đêm nay của anh vô cùng tốt. Cái gì cần thể hiện đã thể hiện và việc gì muốn làm cũng đã làm xong cả rồi. Giờ phút này, Trương Triết Hạn cảm thấy vui vẻ hơn bao giờ hết. Anh không bận tâm ngoài kia sẽ có ai nhìn ra được điều anh muốn nói, hay sẽ có bao nhiêu người tìm cách vạch lá tìm sâu, soi mói anh.

Anh chỉ cần biết, đêm nay anh đã cháy hết mình, đã được thành thật và dùng cách công khai nhất có thể để nói lên tâm ý của mình.

Vậy là đủ rồi!

Sau khi đêm hội kết thúc, Trương Triết Hạn thay trang phục và trở về cùng Tiểu Vũ như mọi khi. Đêm rồi, cũng nên nghỉ ngơi thôi.

Trương Triết Hạn bước đi trên đường chính để về xe. Anh rút điện thoại ra nhìn thử, vậy mà lại thấy mấy cuộc gọi nhỡ từ bạn nhỏ nhà mình. Anh cười tủm tỉm rồi bấm gọi lại xem sao.

Dựa vào biểu hiện đêm nay của bản thân, anh đoán chừng nhóc này lại ăn giấm rồi.

Điện thoại đã bắt được kết nối nhưng nó kêu dài một tiếng rồi tắt cụp đi. Người bên kia không nghe máy.

Trương Triết Hạn nhướng mày.

Sẽ không phải là ăn giấm nặng tới mức không cả thèm nghe điện thoại luôn chứ?

Anh khó hiểu nhìn điện thoại một lúc rồi mới nhớ ra. À, hôm nay cậu có lịch quay phim mà nhỉ, chắc về muộn rồi. Nên không tiện nghe cũng không sao.

Trương Triết Hạn cũng không tỏ vẻ gì cả. Anh thoải mái cất điện thoại đi rồi leo lên xe trở về khách sạn.

Chờ đến tận khi Trương Triết Hạn đã tắm rửa xong, hai mí mắt sắp dính sát vào nhau rồi Cung Tuấn mới gọi lại.

"Xin lỗi anh! Vừa nãy em có chút việc nên không nghe được!"

Trương Triết Hạn vừa nghe máy, bên kia đã truyền tới một tràng rối rít. Trương Triết Hạn bật cười. Anh ngồi lên giường, điện phòng đã tắt hết chỉ để lại đúng một cái đèn ngủ đầu giường.

"Không sao. Anh biết dạo này em bận mà!" Trương Triết Hạn kéo chăn lên đắp nửa người, anh kê gối ra sau lưng mình rồi thoải mái dựa vào.

"Dù sao cũng là tại anh không nghe của em trước!" Cung Tuấn bỗng nhiên lật mặt. "Em dù sao cũng chỉ mới bỏ lỡ của anh một cuộc còn anh bỏ lỡ của em siêu siêu nhiều lần rồi! Anh vẫn nợ em!"

Trương Triết Hạn:"....."

Làm gì mà thù dai thế?

"Còn có..." Cung Tuấn ở bên kia tay ôm lấy gối đầu, phụng phịu nói. "Anh hôm nay bạo quá nhỉ? Nắm tay à? Còn ôm eo nữa! Thế nào? Mấy cô vũ công kia đẹp không? Đẹp hơn em à? Còn cả Hồ Hạ...lão sư nữa, tay anh ấy đẹp hơn tay em sao?"

Trương Triết Hạn:"...."

Quỷ ấu trĩ.

Trương Triết Hạn phì cười. Anh bất đắc dĩ hỏi.

[TUẤN HẠN] Lãng Lãng Đinh Kí Sự Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ