Sau hôm "đi chơi" với bác sĩ Châu, Doãn Hạo Vũ liền bay sang nước ngoài, hết ghi hình MV cho bài hát chủ đề trong album mới, lại liên tiếp chụp photoshoot này, quay quảng cáo nọ.
Thật sự là bận tối tăm mặt mũi. Thời gian để ngủ cũng không có nữa, huống chi thời gian để nhớ Châu Kha Vũ.
Trong khoảng thời gian đó, một chương trình cậu đã ghi hình trước lên sóng preview đầu tiên trên mạng, liền nhận được làn sóng phản đối dữ dội.
Nhìn chung, việc bị cắt ghép ác ý nhằm tăng hiệu quả cho chương trình, cũng không phải chuyện xa lạ gì trong ngành này. Doãn Hạo Vũ cũng chẳng phải bị hắc lần một, lần hai. Cậu đã quá quen với mô típ đó rồi.
Nhưng chữ "quen" này đôi khi cũng thật tàn nhẫn. Phải chịu nhiều tổn thương đến mức nào mới học được chữ "quen" này chứ?
Nói Doãn Hạo Vũ hoàn toàn không bận tâm đến những bình luận ác ý nhắm vào cậu trên mạng, tất nhiên là nói dối. Làm gì có ai không buồn khi phải chịu những lời nói độc địa, chỉ trích vì việc mình không làm cơ chứ? Nhưng buồn rồi cũng có ích gì? Nếu khóc một trận xong, tỉnh dậy chẳng còn ai mắng chửi nữa, vậy thì đã không phải cuộc đời rồi.
Trở thành ca sĩ thần tượng từ khi mới 17 tuổi, Doãn Hạo Vũ đã phải trải qua quá nhiều sóng gió, dần dần thì cậu cũng trở nên chai sạn hơn. Buồn bã, khóc lóc không thể giải quyết được vấn đề gì hết. Những lúc thế này, chỉ có cách gạt nó sang một bên và tập trung vào việc cần làm mà thôi.
Bên phía công ty đã làm việc với tổ sản xuất chương trình. Đến lúc phát sóng chính thức hi vọng sẽ dẹp yên được dư luận. Vì vậy, Doãn Hạo Vũ cũng không muốn nghĩ nhiều về nó nữa. Mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa sớm thôi.
Thế nhưng, điều cậu không ngờ đến nhất là lần này fan cuồng của nam nghệ sĩ đang khiến cậu vướng phải tranh cãi kia lại điên rồ đến vậy.
Khi Doãn Hạo Vũ vừa đặt chân xuống sân bay, cậu đã bị một đám người vây quanh. Fan cậu cũng có, anti-fan cũng có. Đôi bên tranh chấp rất quyết liệt. Khó khăn lắm, vệ sĩ mới đưa được cậu an toàn lên xe.
Doãn Hạo Vũ cũng không kịp chào hỏi fan hâm mộ đàng hoàng, chỉ giơ tay ra nhận vài lá thư và mấy món quà nho nhỏ.
Quản lý Vu giúp cậu cất tất cả chúng trong một chiếc túi, để trên xe.
Sau khi đến công ty họp, giải quyết một vài công việc còn tồn đọng, Doãn Hạo Vũ quay lại xe. Giờ cậu chỉ muốn về nhà ngủ một giấc thật ngon, ngày mai còn phải nghĩ cớ đi tìm bác sĩ Châu nữa chứ.
Rất lâu rồi không được gặp anh.
Hạo Vũ có chút nhớ anh.
Nghĩ thế, tâm trạng cậu cũng khá hơn nhiều. Doãn Hạo Vũ giơ tay lấy chai nước bên cạnh, đưa lên miệng uống một hớp.
Mùi vị nước hôm nay sao lại lạ thế nhỉ? Cậu cảm thấy cuống họng hơi dinh dính, rồi cảm giác khó chịu từ cổ đến dạ dày dội lên. Doãn Hạo Vũ cực kỳ khó thở. Cậu ú ớ vài tiếng rồi ngất đi.
Khi Doãn Hạo Vũ tỉnh lại, cậu thấy mình đang nằm trong phòng bệnh.
Không biết bao lâu đã trôi qua, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên. Chim hót véo von rất vui tai.
BẠN ĐANG ĐỌC
how you doin'? / đã lâu không gặp | Kepat / Song Vũ Điện Đài
FanfictionTưởng chừng là một câu chào hỏi xã giao đơn thuần, nhưng đôi khi lại khó để mở lời đến thế. Khoảng cách giữa chúng ta chỉ là 10 bước chân, nhưng em cũng không đủ dũng khí để bước đến trước mặt anh, nói một câu. "Châu Kha Vũ, đã lâu không gặp."