Kim Xích- Hồng Ngân

145 16 3
                                    

Khí Kĩ thứ tư, Mục Hi Manh Đáo!!(Maya)
Khí Kĩ thứ tư, Sát Dực Tràng!!! (Robert)
Cả hai chân thân Kỳ Lân và Giao Long lao lên, tất sát cả một vùng. Tanjirou và Kanao đang đối mặt với hai thần thú đầy uy dũng...
Vũ bão nổi lên dữ dội, cả hai manh thú như dung hợp lại với nhau, vực mạnh cả một đấu trường. Một con Thần Thú đầy dũng mãnh, gầm thét cả một vòm trời...
Con quái thú cuộn tròn người, chao đảo cả thần không, đến cả trên cao cũng phải nghiêng ngã, cũng phải lung lay...
Hartley nhìn về đấu trường, anh nắm chặt tay lấy thành lang cang, có vẻ lo lắng thật sự rồi..
Kamado-kun...Tsuyuri-san...
Cả Tanjirou và Kanao đều đã hụt hơi dần, chẳng thể nào có thể di chuyển thêm được nữa...Tanjirou lại bị trọng thương, cậu khẽ nói với Kanao, một tay cố vịn vào vai cô bạn.
Tớ không đi được nữa...Cậu chạy đi...Tớ sẽ kéo dài thời gian...
Kanao liền từ chối, cô nắm chặt lấy tay của Tanjirou và lay nhẹ cậu.
Tớ sẽ không đi...Tớ sẽ không bỏ cậu lại...Tanjirou cậu có nghe tớ không... Tớ sẽ không bỏ rơi cậu...
Chẳng phải cậu đã nói, sẽ luôn ngay bên cạnh tớ hay sao...Cậu muốn thất hứa với tớ sao...
Tanjirou với đôi mắt lờ mờ dần, cậu đã
sắp đạt quá giới hạn rồi...Đầu khẽ gục nghiêng bên bờ vai của Kanao. Kanao tựa như là điểm tựa cho cậu vậy, thật là ấm áp, thật là bình yên dù cho có đứng trước cái nguy nan của con quái thú kia.
Kanao tựa nhẹ đầu vào trán của cậu bạn Tanjirou. Cô bé đã mở chuyện, liệu cậu có nghe được chăng.
có thế nào...Tớ cũng vẫn luôn bên cạnh cậu...Kể từ lần đầu gặp gỡ cậu... Tớ đã luôn có một cảm giác thật chân thành thật quen thuộc và ấm áp đến lạ thường, cậu và tớ đã luôn cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện...Cho tớ biết bao kỉ niệm đẹp, là cậu đã cho tớ những kí ức đẹp đẽ ấy...
Tanjirou...Tớ...yêu cậu, tớ yêu cậu...
Giọt nước mắt khẽ rơi trên hàng mi ấy,
một nụ cười nhẹ chợt hiện lên trên đôi môi cô. Một cái chạm nhẹ đôi gò má của cậu nam nhi ấy...
Và cuối cùng là một nụ hôn nhẹ lên trán của cậu. Tích tắc, tích tắc...Thời gian vẫn cứ trôi dần...Thú thần dung hợp đang cận kề họ hơn bao giờ hết...Cả khán đài như trở nên lo lắng cho hai bạn trẻ...
Tanjuurou và cả Sakai đều đứng ngồi không yên được...Cả Ngũ Tinh hốt hoảng hô lớn.
Tanjirou!!!! Kanao!!!!!! Không!!!!!!!
0o0o0
Chợt một, à không, là hai vầng sáng lóe lên...Tự giữa trán của Tanjirou là một ấn hoa văn sắc Xích Kim...
Kanao thì xuất hiện ấn hoa văn sắc Hồng Ngân giữa trán...Cả vòm sáng tinh quang cuống quanh lấy họ...Hai luồng tinh quang Xích Kim và Hồng Ngân lan rộng ra, chiếu sáng cả phần trời mù mịt mây đen kia...
Tạo ra một khung cảnh trăm năm, à không đúng, phải là nghìn năm có một...
Tựa như...Thần giáng thế...Tanjirou cầm chặt lấy tay của Kanao, chợt bừng tỉnh, mở lấy đôi mắt ra, một đôi mắt hai gam màu Xích và ánh Kim...
Kanao cũng thế, ánh mắt Hoa Đào đã được đổi thay thành đôi mắt sắc Hồng Ngân... Đặt lòng bàn tay cô vào trong lòng bàn tay cậu...
Cả hai chợt phi hành thẳng lên giữa không trung, nhẹ nhàng tựa lông hồng, con quái thú lao đến gầm thét, định đớp lấy hai người họ thì...
Một tia quang bắn ra, làm cho con quái thú quặn đau, lui ra xa để chờ đợi thời cơ mà vồ lấy...Tanjirou và Kanao chìa tay về phía con quái thú, không để nó tự đắc như vậy được.
Một luồng khí Tức mạnh mẽ còn gấp trăm lần so với con quái thú đó tạo ra...
Cả hai đều tự nhiên biến mất giữa không trung, lúc ẩn, lúc hiện, biến ảo qua lại quanh con quái thú...
Nó gầm vang, vung vuốt mạnh, thét ra âm tần và ma pháp hệ hỏa để bủa vây con mồi. Tanjirou tựa hóa thành người khác vậy, một Thanh Nhật Viêm Kiếm trong tay, chém tắt rụi cả ngọn lửa nóng rực ấy. Kanao lao đến và chém một nhát thật thấm vào mạn cổ của con quái thú bằng thanh Ngạn Hoa Kiếm...
Và tất cả diễn ra sau đó mới thật sự là thất kinh, một tốc độ quá khủng khiếp... Những nhát chém sắc bén cùng với những luồng khí tức Xích Kim, Hồng Ngân đang xen nhau quanh khắp con quái thú...
Tiếng gầm thét đau điếng của con quái, cùng với đó là đôi mắt lạnh tâm của đôi bạn trẻ ấy. Tanjirou trong vô thức đã chỉ tay lên cao...
Long Kỹ...Thập Chấn Ma Ấn!!!!
Tự trên cao, giáng mạnh xuống cả mười cái Thanh Quan Môn đè đầu cổ của con quái thú xuống...Khí tức này đến cả Viện Trưởng cùng các viện phó, ngay cả các Tộc trưởng cũng đầy bất ngờ và kinh ngạc, nó thậm chí còn...cao hơn cả bậc Đế Pháp...
Con quái thú quằn quại thoát khỏi mười phần phong ấn ấy mà bất lực, vô vọng.
Đến lượt Kanao, cô dang tay ra, niệm ấn chú.
Long Kỹ...Hoàn Tạc Niệm!!!!
Một luồng tia điện xông thẳng vào con quái thú làm nó cuộn tròn người, quằn quại đau đớn...Tiếng thét càng thêm kéo dài thảm thiết, thật chói cả tai...
Tanjirou nắm nhẹ tay của Kanao, ân cần bảo.
Nàng không nên hành hạ nó như thế đâu... Chúng ta nên cứu lấy hai đứa trẻ ấy...Chúng nó dù sao cũng là hai đứa trẻ "vô tội".
Giọng cách kiểu như người thiên cổ, khí khái của hai người xưa trong thân xác phàm tục của hai đứa trẻ...
Kanao khẽ đáp lời.
Nếu chàng đã nói như vậy...Chi bằng phong ấn lại dung hợp của chúng vậy.
Một cú búng tay, càn quét lấy toàn thân của con quái thú, một ngọn lửa hồng rực, cháy xém cả màn ma pháp bao quanh con quái thú to lớn ấy...
Ngọn lửa rực cháy nhưng lại chả hề nóng một tí nào cả...Trái lại, một cảm giác rất dịu nhẹ và yên bề...Con quái thú đã chịu nằm yên rồi. Màn ma pháp tan biến dần, cả con quái thú ấy trong thoáng chốc đã tan vào cõi hư vô như chưa từng tồn tại...
Giờ đây chỉ còn lại hai bóng dáng của Robert và Maya đang bất tĩnh dưới sàn đấu kia...Một nụ cười nhẹ.
Có vẻ như chúng ta đã làm tất cả mọi người ở đây sợ rồi, để ta sửa sai một chút vậy...
Một cú búng tay khác từ Tanjirou, tạo ra một vòng ma pháp, bắn thẳng vào tất cả những người có mặt ở khán đài, dù cho có là Đế Pháp thì cũng dính phải ma pháp này mà thôi...
Long Kỹ...Vô Định ký ức...
Thoáng chốc cả khán đài đều đổ quỵ ra cả...Ai nấy cũng đều đột ngột ngất lịm đi, cả các vị đại Đế Pháp cũng không ngoại lệ. Sức mạnh quá áp đảo từ phía hai bóng hình của trẻ con.
Cả không gian thời gian như chợt bất động lại.
Đáp nhẹ xuống nền đất, Tanjirou bế Kanao theo kiểu của công chúa. Lúc này thì mới để ý kĩ...Mái tóc của họ cũng đã có chút đổi màu...
Tanjirou đã ngã sang thêm sắc Kim tự, còn Kanao chuyển từ đen huyền sang bạch kim...

[KNY] Ta Chỉ Là Truyền Thuyết Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ