Chap 6: Chồi Non Chớm Nở.

1.1K 151 4
                                    






Mọi thứ của ngày đầu tiên không tệ như Hermione nghĩ về phủ Malfoy, cứ tưởng Draco sẽ ném cho cô một cái giường cọt kẹt và căn phòng đầy mạng nhện, nhưng thật ra cô đã được ngủ ở cái giường êm ái nhất và căn phòng ấm áp mà Ivy đã sửa soạn cho cô. Cô đã có giấc ngủ ngon nhất từ trước đến giờ vì không có tiếng cãi nhau của George và Ron hay là tiếng khua chén dĩa của bà Molly đêt ngăn George và Ron cãi nhau, mọi thứ im lặng đến nỗi cô có thể nghe rõ tiếng tim mình đập.

"Cô Granger? Cô dậy chưa? Tôi chuẩn bị bữa sáng đấy." Giọng của con Ivy vang lên qua cái cửa gỗ, cô có thể hình dung y đang đứng lom khom đằng đó.

Buổi sáng ở phủ Malfoy đẹp đến kì quặc, cô đã nhìn thấy phiên bản hắc ám hơn của nơi này vào hôm qua nhưng không nghĩ nó còn một màu sắc khác vào buổi sáng. Từ cái cửa sổ trải dài trên hành lang, nó cho phép Hermione nhìn được toàn bộ cánh rừng phía bắc và lũ chim đang bay bên trên, còn có sân vườn chính  của phủ, nơi cái cây gia phả đang đón ngọn gió đầu ngày.

"Đừng có nhìn nữa, cô không đủ tiền để xây một chỗ như này đâu." Draco trong bộ dạng ngái ngủ lướt thật nhanh qua người cô. Hắn không đi dép ngủ, không mặc thêm một lớp áo khoác nào, chỉ là một cái quần dài thun với áo cổ lọ đen xì, hắc ám.

"Ê nè! Chỗ nào có thể gửi thư?" Cô ve vẩy lá thư mình muốn gửi ra trước mặt Draco khiến hắn bực mình gạt cái tay phiền phức ra khỏi mặt mình. Hắn gấp gáp đi đến phòng ăn, không dừng ở cái ghế của hắn mà tiếp tục đi đến bên cái cửa sổ nhỏ ở cuối phòng.

Vừa khi mở ra, một con cú to lớn khó khăn nhét bản thân nó vào trong rồi bay một vòng quanh căn phòng rộng lớn, nó thả xuống hai lá thư rồi đáp vào một cái ghế gần đó.

"Của cô." Hắn nhanh nhẹn đưa tấm thư mình nhặt được cho Hermione, cô cũng làm hành động tương tự với lá thư mình nhặt được.

Hai người hoàn toàn trưởng thành háo hức mở lá thư vừa được gửi ra rồi dán chặt mắt vào đó, cả hai mỉm cười ngay sau khi đọc dòng đầu tiên như hai đứa trẻ mới nhận được quà Giáng Sinh.

"Xém xíu quên." Hermione bỏ lá thư xuống bàn rồi cầm ra lá thư mới và nhét vào cái ống bạc trên chân con cú, cô đưa nó một miếng đồ ăn khô như phí thông hành rồi bảo nó đưa đến Hang Sóc. Vì sợ nó không hiểu nên cô còn miêu tả đường đi lối bước cho nó khiến Draco xém nữa phì cười.

"Con cú này biết rõ đường ở đây còn hơn tôi với cô cộng lại đấy." Hắn cười nửa miệng khiến Hermione tức tối.

Cô không thèm nhìn hắn nữa mà ngồi xuống ăn bữa sáng nóng hổi của mình luôn, Draco cũng dừng việc đọc thư lại sau khi đuổi con cú đi, hắn cũng ăn nhưng chỉ một tí của cả cái dĩa. Hèn gì hắn gầy như thế kể từ lần cuối cô thấy hắn ở lễ tốt nghiệp.

Hermione cầm đĩa đứng dậy và tìm một nơi để rửa nhưng bị Draco ngăn lại "nè, ở đây bọn tôi không làm vậy."

"Là sao?" Cô khó hiểu hỏi.

"Ivy nó thèm khát làm việc lắm rồi, cô cứ để đó và cho nó xử lí." Hắn bình thản bảo, không ngjac nhiên lắm vì Hermione không quen với việc hưởng thụ ở đây, tại cô lúc nào cũng ở Hang Sóc, nơi mọi việc tự túc là bình thường và tại... Cô nghèo.

Dramione|End|Vào Phút Cuối, Ta Vẫn Sẽ Bên NhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ