Chap 15: Một Đêm Không Ngủ.

1K 103 3
                                    





Nhờ ơn tên vượt ngục kia mà tối nay, kế hoạch về một ngày nghỉ xả hơi của Hermione đã tan thành mây khói. Cô lại lần nữa nhốt mình trong thư viện, bầu bạn với hồ sơ và trò chuyện cùng tài liệu. Con Ivy thì được một dịp chạy qua chạy lại để trả đống giấy tờ về chỗ cũ trước khi Hermione về đến nơi.

"Ăn tối đi Granger." Tên chủ nhà đứng trước cửa thư viện, mệt mỏi réo gọi người bên trong nhưng chả có tiếng đáp lại. Hắn thử thêm vài lần nữa với âm lượng to hơn nhưng kết quả vẫn như lúc ban đầu. Vậy là hắn đem theo tâm trạng cáu kỉnh cùng bát súp hoa quả đã nguội ngắt để đi tìm cô nhân viên chăm chỉ kia.

Trung tâm của thư viện có một cái bàn nhỏ, trên cái bàn ấy lại chất đống cả một loạt hồ sơ, giấy da đủ loại cùng vài cây bút lông nghỗng bị gãy và bị cắm vào lọ mực đen ngòm. Từ bao giờ, Hermione đã kê thêm một cái bảng có cả đống dây dợ như mạng nhện, chắp nối những mẩu báo và hồ sơ lại với nhau.

"Granger? Cô biến thư viện nhà tôi thành cái quái gì thế?" Hắn đặt bát súp ở đâu đó trên đống sách chất chồng, dù gì thì bát súp ấy cũng sẽ an toàn thôi vì từ lâu rồi chả có ai đụng vào sách vở trong này cả. Đó là lí do Ivy vui mừng khi nghe đến việc Hermione sẽ thường xuyên đến đây hơn, nó không muốm chỗ này bị bỏ xó.

"Malfoy? Sao cậu lại ở đây? Tôi đã bảo tẹo nữa sẽ xuống ăn mà, không cần mang lên đâu." Cô nàng với cặp kính tròn che nửa cái mặt ngóc đầu lên khỏi cái kệ sách đã che khuất cả người cô. Mái tóc hơi xoăn đã được cô hờ hững búi lên, dù vậy nó vẫn dài đến ngang hông Hermione.

"9 giờ tối rồi Granger, đây là bữa khuya chứ chả phải bữa tối nữa." Hắn nói, đưa Hermione coi cái đồng hồ của mình. Lúc ấy cô mới sáng mắt ra rồi thở dài "trời ạ, hơn 5 tiếng rồi mà tôi chưa tìm kiếm được cái gì sao?"

"Có lẽ cô nên nghỉ ngơi, căng thẳng khiến ta mất đi khả năng tập trung và suy luận đó." Hắn ngồi lên đống sách nhìn giống một cái ghế, vì mấy cái ghế khác đã chống đống giấy tờ rồi.

"Đừng có ngồi lên đó! Sao cậu dám đặt cái mông dơ bẩn của mình lên những thứ tôn nghiêm như thế!" Cô giận dữ đánh vào vai Draco khiến hắn phải đứng lên ngay lập tức.

"Mông của tôi đẹp mà?" Ai đó oan ức cãi lại "nhưng mà cô biết gì không? Cô nên cho tôi tham gia cùng, có thể tôi sẽ nhận ra thứ gì đó liên quan tới mấy cái hắc ám." Hắn nhún vai và hoàn toàn có lí.

"Từ hồi cậu còn là Tử Thần Thực Tử, cậu có nghe gì về tung tích của lũ cuồng giáo Grindelwald không?" Hermione hỏi, đưa cho Draco một tấm hình chụp những thành viên trong cái hội đó. Có Grindelwald đứng giữa và những người kì quặc với đôi mắt lạnh lùng.

"Bọn chúng đều là lũ tù nhân Azkaban, tôi chả nghe tin tức gì từ chúng hơn mấy năm nay rồi." Draco cho biết "có lần chúng gửi thư cho nhau bằng ngôn ngữ cổ Rune theo kiểu viết ngược lại rồi còn tương phản, chỉ có một loại kiếng mới cho thấy được ngôn ngữ ấy và còn phải bỏ thời gian ra giải nữa."

"Sao cậu biết nhiều thế? Đã từng sao?" Cô chọc hắn.

"Không hẳn, tôi khá thích tìm hiểu về lịch sử Pháp Thuật nên mới biết." Hắn dùng đũa triệu hồi một cái ghế có thể ngồi được rồi ngồi xuống kế cái bảng manh mối và tìm hiểu.

Dramione|End|Vào Phút Cuối, Ta Vẫn Sẽ Bên NhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ