Hermione cảm thấy thứ gì đó đè nặng trên người cô, cô cố vùng vẫy trong một không gian tăm tối rồi bừng tỉnh ngay sau đó. Kế bên cô là một cô bé đang ngủ li bì, tay ôm lấy cả phần thân của Hermione thật chặt. Quần áo của nó thì lại đậm chất Muggle còn khuôn mặt thì lấm lem như mới vừa nghịch bùn."Xin chào... Xin chào?" Hermione nhẹ nhàng lung lay người của đứa nhỏ làm nó phải ngồi dậy ngay "em là ai thế? Em có đũa phép không?"
"Em là Helena, em đang đi học thì đột nhiên bị bắt đến đây, mấy người kia đưa em qua một cái cống rồi đi ra khỏi trường, em chẳng nhớ gì nữa ngoài mấy việc ấy. Khi em đến đây thì em đã thấy chị bên trong rồi." Nó nhanh nhảu trả lời câu hỏi, nhưng vẻ lanh lợi đó chả thể giúp nó che đi cái tay đang run cầm cập lên được.
"Em học ở Hogwarts đúng chứ?" Hermione hỏi lại, cô cởi lớp áo khoác ngoài của mình ra rồi mặc thật đàng hoàng vào cho cô bé ngồi bên cạnh. Lần này, cô bé chỉ gật đầu một cái rồi nắm lấy bàn tay của cô "em sợ lắm! Đáng lẽ em nên đi học ở một ngôi trường bình thường, em cứ tưởng nếu đi học ở đây thì em sẽ chứng minh được cho mẹ mình thấy em có thể làm được nhiều việc."
"Chị cũng là một Muggle như em đấy, nhưng đi học ở Hogwarts là lựa chọn đúng đắn nhất của chị. Không chỉ chứng tỏ bản thân mà em còn có được những người bạn thực thụ và một tuổi thơ mà có lẽ chẳng ai may mắn có được." Cô dùng tay áo lau đi vết dơ trên mặt đứa nhỏ.
"Bọn mày cuối,cùng cũng tỉnh rồi, lũ sâu bọ gớm ghiếc." Một người đàn ông với cái mặt dạ da rắn bước xuống căn hầm. Ông ta có dáng người trung bình và giọng nói ồm khàn nhưng đôi khi chua chát. Tóc của lão trắng bệch vì già nua và kiểu áo chùng cổ lỗ sĩ của các pháp sư đời đầu.
Hermione biết điều không lành sắp xảy đến, vậy nên cô ôm lấy đứa nhỏ vào lòng và giật lùi về sau cho đến khi chẳng còn chỗ nào để lùi.
Lão mở cái xà lim ra và nhếch mép cười khinh bỉ khi thấy mấy đứa Máu Bùn sợ hãi lão.
"Ông muốn gì?" Hermione ghì chặt cả cánh tay vào để ôm Helena nhưng trước cả khi cô kịp nhận ra thì đã có một tia sáng vô hình chạm vào người của cô, khiến cho cái cảm giác nhức nhối như bị bóp nghẹt lan ra toàn cơ thể, chân tay cô tê cứng lại vì những dây thần kinh đang căng ra như dây đàn violin. Lúc đó, cô đã buông tay khỏi đứa nhỏ.
"Mày đáng lẽ không nên chõ mũi vào chuyện của bọn tao!" Lão ta nhẫn tâm đạp thật mạnh vào cạnh sườn của Hermione khiến cô rít không ra tiếng.
"Vì mày, lũ Máu Bùn ngoài kia sẽ phải cảm ơn vì tao đã xóa sổ chúng ra khỏi lịch sử. Cái thế giới này không nên có lũ yếu đuối và dơ bẩn như bọn mày." Lão nắm lấy tóc của cô rồi bắt cô phải ngẩng mặt lên nhìn mình "bọn tao sẽ thống trị toàn-"
Còn chưa dứt câu, lão đã bị Helena nhảy ngay vào người khiến gã mất thăng bằng mà ngã ra phía sau.
Hermione cũng cố gắng đứng thẳng lên, đầu cô có hơi choáng váng nhưng vẫn không đủ để cản Hermione lục soát cả người tên tín đồ này "Helena, đây có phải đũa của em chứ?" Cô lôi ra từ trong túi áo chùng của hắn một cây đũa xinh xắn, khác hẳn với que gỗ xấu xí mà hắn sử dụng ban nãy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dramione|End|Vào Phút Cuối, Ta Vẫn Sẽ Bên Nhau
Hayran KurguSau 7 phần truyện Harry Potter đình đám, ai ai cũng tò mò cuộc sống sau chiến tranh và trước khi có con của Harry Potter. Sao mình lại không cùng nhau nhìn sang một nhân vật cũng thú vị không kém, Hermione Granger, cô nàng Muggle xui xẻo và câu chuy...