Draco thấy hắn đang bị trói ở cây cột ngay giữa căn phòng rộng lớn. Nhưng nơi đây giống một nhà ngục hơn vì những cái dây xích đang giăng xung quanh cùng với việc không có lấy một cái cửa sổ nào để nhìn ra bên ngoài. Bên trên còn có một dãy ban công nhìn xuống dưới. Xung quanh hắn đều là những gã đeo mặt lạ kì quái đội mũ chùm. Nhưng hắn dễ dàng nhận ra được bóng dáng quen thuộc của những Tử Thần Thực Tử trong đây."Yaxley, ông lại bị vợ đá ra khỏi nhà rồi hả?" Cái miệng của hắn huyên thuyên về đủ điều trên thế giới khiến cho mấy tên tín đồ đau điếng hết cả tai "ờm thì tôi cũng đang suy nghĩ nếu mai mốt cưới Granger và cổ giận tôi thì tôi sẽ nằm ở đâu, nhưng mà tôi nghĩ cổ sẽ không dễ giận như thế..."
"Draco Malfoy, ngươi có đồng ý tham gia bọn ta để tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà Máu... Muggle và các dòng máu thuần chủng có thể sống với nhau không?" Yaxley chìa tay ra, cái dấu hiệu đen của Tử Thần Thực Tử chồng chéo lên một cái dấu hiệu khác khiến chúng trông rối mắt đi.
Draco nhìn vào tay của lão một lúc lâu rồi quyết định phun một ít nước bọt vào trong đấy "rửa tay đi ông già."
"Thằng khố-" Lão định giơ tay lên tát Draco thì nghe thấy một tiếng bước chân trên phía cái hành lang bên trên. Yaxley cùng vài tên khác quyết định đi lên đó để kiểm tra, vài tên ở lại với Draco. Nhưng theo những gì hắn đang thấy, mấy tên này có vẻ nhát như thỏ đế, bọn chúng thậm chí còn không dám lại gần Draco.
Hắn mỉm cười với mấy tên tín đồ ấy nhưng bọn chúng đâu biết được tay của hắn đang cố mò mẫm cách để thoát ra khỏi đống dây nhợ quấn chặt mình "mấy cậu chắc hẳn mới bị kéo vô nhỉ? Hồi xưa tôi cũng y chang mấy cậu ấy."
"Ông bố của tôi cứ lảm nhảm Vôn đơ mót này, Vôn đơ mót thế kia. Điếc hết cả tai, rồi còn... Điểm huyệt!" trong một phút, hắn xử lí gọn ghẽ mấy tên oắt con trước mặt. Tụi nó định dựng khiên nhưng vẫn không kịp so với tốc độ của Draco. Thay vì đứng dậy, hắn vẫn ngồi đó và nhìn mấy tên nhóc trước mặt mình. Vì đã ngồi ở tư thế bị trói quá lâu nên giờ cơ thể của hắn đang cứng đơ y hệt khúc gỗ.
Hermione vừa vào được sảnh chính thì đã phải chuồn ra ngoài, tuy nhiên, cô vẫn có thể thở phào được khi thấy Draco vẫn còn nguyên vẹn, không mất tay hay mất chân gì. Hắn thậm chí vẫn còn mỉa mai được người khác rất thành thạo.
"Helena, em biết đường ra chứ?" Cô vừa chạy vừa hỏi, đôi khi dừng lại để có thể quan sát các đường đi. Nhưng cô vẫn phải lo cho Helena, điều đó có thể khiến cả hai gặp khó khăn hay bị bắt.
"Ý chị là sao? Em không muốn bỏ chị đâu!" Cô bé rơm rớm nước mắt nói với Hermione, nhưng cô không thể để một người vô tội bị liên lụy.
"Nghe nè Helena, chị sẽ rẽ trái ở phía này và cố tình để cho chúng bắt gặp chị, khi thấy bọn chúng đã đi sang phía chị hết, làm ơn, hãy chạy thật nhanh về phía cầu thang, cho dù có té cũng phải đứng dậy chạy, em nhất định phải thoát ra khỏi đây và an toàn trở về Hogwarts."
"Ồ... Chị đoán là chị phải đi ra đó ngay bây giờ rồi. Nhớ nhé Helena, chạy khi bọn chúng đều đã đi hết." Cô vuốt tóc cô bé một cái rồi phóng thẳng ra phía bên ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dramione|End|Vào Phút Cuối, Ta Vẫn Sẽ Bên Nhau
FanficSau 7 phần truyện Harry Potter đình đám, ai ai cũng tò mò cuộc sống sau chiến tranh và trước khi có con của Harry Potter. Sao mình lại không cùng nhau nhìn sang một nhân vật cũng thú vị không kém, Hermione Granger, cô nàng Muggle xui xẻo và câu chuy...