Thấy Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác quay về người dân trong thôn vội vàng ra xem, thấy trong tay y còn có một bé mèo lông trắng như tuyết một thôn dân lớn tiếng hỏi: "Tiên nhân đây là thủ phạm sao?"
Nghe gã nói như thế những người khác ngay lập tức xôn xao, có người là có người thân bị chết ngay lập tức kích động muốn tiếng đến bắt lấy bé mèo. Vương Nhất Bác nhíu mày đứng trước Tiêu Chiến ngăn đám người này không cho ai đến gần y.
Có lẽ do gương mặt lạnh lùng khó gần của Vương Nhất Bác nên cũng chẳng ai dám đến gần hắn.
Lúc này Tiêu Chiến mới nói: "Các vị bình tĩnh, đây chỉ là bé mèo bình thường bị lạc trên núi được ta cứu thôi không phải yêu quái."
"Vậy tiên nhân, lúc nào ngày sẽ bắt được yêu?" một thôn dân khác hỏi.
Lần này đến lượt Vương Nhất Bác trả lời: "Người yên tâm, bọn ta nhận nhiệm vụ chắc chắn sẽ hoàn thành rồi mới rời đi."
Sau khi an tĩnh được người dân trong thôn, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác và bé mèo yêu đi đến nơi nghĩa trang. Xác của những thôn dân vô tội kia vẫn ở đó, chuẩn bị chôn cất.
Bọn họ đều bị vết cào ở cổ và bị hút lấy linh khí. Vết cào nhìn rất giống với vết mèo yêu cào.
Bé mèo yêu nhìn thấy vết cào ngay lập tức cứng đờ người, Tiêu Chiến biết có lẽ nàng đã nhận ra ai chính là người gây ra chuyện này.
Trong nguyên tác cốt truyện cũng đã có nói tuy rằng những dấu vết đều hướng về phía nữ chính nhưng hung thủ đằng sau lại là một con mèo yêu khác vốn chẳng ưa gì nữ chính tu vi lại cao hơn nữ chính một bật.
Đương nhiên cuối cùng nó vẫn bị Vương Nhất Bác đánh bại, sau đó nữ chính mèo yêu Quả Quả cũng theo Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác về Thanh Vân môn.
Hoàn cảnh của nữ chính cũng được tiết lộ trong khi nàng cùng con mèo yêu hung thủ thật sự kia nói chuyện.
Mèo yêu trong tộc đều có lông màu đen trong vô cùng ma mị còn riêng nữ chính lại có một màu lông trắng bạch lại còn giống với giống mèo chân ngắn nên nàng ở trong tộc luôn bị những con mèo khác khinh thường. Từ lâu nữ chính đã sống độc lập gần như tách khỏi tộc mèo yêu này, dù gì sau khi cha mẹ nàng mất cũng chẳng còn ai quan trọng với nàng ở trong tộc nữa.
Vì không còn gì để luyến tiếc nên khi Vương Nhất Bác ngõ lời nữ chính đã ngay lập tức đồng ý.
Người và yêu tuy khác biệt, nhưng bây giờ so với 1000 năm trước khi thần ma đại chiến đã thoáng hơn rất nhiều. Chỉ cần yêu không hại người vẫn có thể sống cùng với tu tiên giả và thậm chí tu luyện càng cao thì cũng sẽ có cơ hội phi thăng.
Qua cả một buổi chiều điều tra, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến ngồi vào bàn ăn. Tiểu mèo yêu Quả Quả tranh thủ lúc hai người đang ăn cơm liền rón rén trốn đi, mặc dù nàng không biết vì sao kẻ tu vi đã cao thế kia mà còn đi ăn cơm nhưng có cơ hội thì nàng liền trốn.
Tiếc cho Quả Quả tự cho mình cẩn thận không bị phát hiện mà trốn ra ngoài kia lại không biết hành động của nàng không qua được mắt người có Kim Đan Kỳ sơ kỳ như Vương Nhất Bác huống chi là một người đã có tu vi ở bật Hóa Thần trung kỳ như Tiêu Chiến.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Đồ Nhi, Con OOC Rồi!
FanfictionThể loại: Xuyên không, hài hước, trùng sinh, cổ trang, sư đồ luyến, song khiết, ngọt, ít ngược. Trùng sinh đồ đệ Bác x Xuyên không sư tôn Chiến. Tình trạng: Hoàn thành. Số chương: 27 (24 chương + 3 phiên ngoại) Các cảnh giới từ thấp đến cao trong tr...