Chương 6: Nhất trì và Baji Keisuke

4.3K 814 71
                                    

"Thưa bệ hạ! Người không thể rời cung bây giờ được ạ!"

Hitoshi hốt hoảng chạy đến bên cạnh Takemichi, lễ tiết cư nhiên bị vứt bỏ. Takemichi đứng cạnh xe ngựa quay đầu lại nhìn người kia, nhướn mày với hắn mà hỏi lại.

"Sao lại không?"

Hitoshi chạy đến nơi, nghe câu hỏi của cậu cũng giật mình nhưng vẫn là dành thời gian để hít thở, không có lấy một chút tôn trọng nào dàng cho vị vua trước mặt. Vừa lấy lại dưỡng khí hắn cố tìm cho mình một câu nói bao biện để thuyết phục Takemichi không được rời cung, thường ngày tên vua này đều trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, một mực đều nghe theo lời hắn, gần đây lại như chó cắn chủ khiến hắn cả người vừa bứt rứt vừa sợ,sợ rằng việc làm ăn của hắn sẽ vì cậu mà bị gián đoạn, sợ rằng tội trạng mình gây ra bấy lâu nay sẽ bị phơi bày. Lần này Hitoshi quyết định một bước cũng không để Takemichi bước ra khỏi cung.

"Bệ hạ! Việc phía bắc còn chưa giải quyết, việc rời cung bây giờ không nên vẫn là tốt hơn ạ!"

Hitoshi gần như hét lên, hắn không thể giữ được sự kiên nhẫn của mình khi tên vua trước mặt cứ dở dở ương ương. Takemichi tỏ ra thái độ bất mãn với người kia, mắt còn chẳng thèm nhìn vào hắn.

"Thì bây giờ ta đến đó để giải quyết đây"

Chẳng quan tâm đến Hitoshi đang ồn ào ở kia nữa, Takemichi quay gót bước vào xe ngựa, để lại tên kia ánh mắt hốt hoảng đuổi theo. Khi tay hắn gần như chạm vào được cậu, một bóng hình cao to đã chặn đừng hắn. Trước mặt Hitoshi là khuôn mặt đáng sợ của Taiju, nhìn người kia khiến Hitoshi bất giác rụt tay lại, miệng chẳng dám ho he một lời nào nữa.

Xe ngựa bắt đầu di chuyển, bao quanh là những tay lính cường tráng nhất, đầu hàng có Chifuyu dẫn lối, cuối hàng có Inui và Taiju bảo vệ nhưng Takemichi vẫn thấy không an toàn khi ngồi trên đây. Cậu không thể chịu nổi được cái con đường mòn này trời ơi!  Mới chỉ đi một đoạn mà Takemichi đã bị xóc đến mức đồ ăn trong bụng cũng đang trực trào ra, ai cứu cậu với...

Đến trước cửa thành của Nhất trì, Takemichi cảm thấy bản thân như muốn rã rời, ban nãy đã đề nghị xuống khỏi xe để ngồi ngựa nên bây giờ cả người đều đổ về phía Chifuyu để có thể trụ vững. Chifuyu vừa tập trung cưỡi ngựa vừa giữ người trong lòng mình được an toàn, mắt líc nhìn đường, lúc lại nhìn xuống màu tóc vàng hoe của người kia mà ngắm nhìn, tiếp xúc thân thể lâu như vậy khiến Chifuyu cảm thấy bản thân như đã bay cao đến tận trời.

Dù mới chỉ báo ngày hôm qua nhưng ở đây đã tập trung đông đủ người để tiếp đón cậu. Tiếc là Takemichi chẳng còn chút sức lực gì nữa, chỉ bất lực mà tựa người vào lòng Chifuyu, ánh mắt vẫn đánh qua lại quan sát mọi người. Đối với Takemichi thấy bản thân mang dáng vẻ thảm hại đến mức nào thì với những tên thuộc hạ đang tiếp đón thì cậu toát lên một chất khí khiến người ta rùng mình, sự lười biếng bị biến thành sự ảm đạm và lãnh khốc, người ở đây chỉ dám cúi đầu, một chút cũng không dám ho he.

Takemichi để ý tới, nam tóc đen bên dưới có chút khó ở, ánh mắt nhìn thẳng về phía cậu không chút nhún nhường, khiến Takemichi chắc chắn rằng, đó chả ai khác ngoài độc nhất quý tử nhà Baji.

||TR/AllTake|| Hậu cung Võ Đạo truyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ