Chương 26: Thất trảm sớ

32 2 0
                                    

Mấy tháng nay, Thái hậu không ra khỏi cung Thánh Từ, cũng chẳng thấy Dụ Tông đến thỉnh an. Nàng cho rằng con mình đang học tập chăm chỉ, chứ nào hay biết sự tình ngoài kia.

_______________

"Chúa thượng, chuyện người phân phó thần đã làm xong!" - Hoạn quan Mai Thọ Đức bẩm báo

Dụ Tông tỏ vẻ hài lòng, đứng dậy hỏi:

"Thật à? Mau dẫn vào đây cho trẫm xem!"

Mai Thọ Đức là người cai quản hết tất cả cung tần mĩ nữ, lo chuyện tuyển tú cho hoàng cung. Nhưng tên này chỉ biết nịnh nọt, không biết can gián, lại còn chiều theo ham muốn sắc dục của vua. Thái hậu sớm biết nên khuyên nhủ hết lời, cũng vô ích.

Hắn dẫn vào cung Quan Triều hàng loạt dân nữ dáng vẻ đoan chính. Ai nấy cũng khóc lóc xin tha mạng nhưng Dụ Tông không quan tâm, bảo hoạn quan lột sạch đồ của họ, còn mình thì ngồi trên ỷ cười lớn:

"Ở đây ai múa đẹp hơn, thưởng!"

Đám dân nữ khép nép, muốn bỏ trốn nhưng bị quân Thánh Dực chặn ngoài cửa, không còn lối thoát. Mai Đức Thọ không muốn làm phật lòng vua, bèn dỗ ngon dỗ ngọt:

"Các ngươi cứ làm theo lời của chúa thượng. Biết đâu gia đình sẽ được phong quan phong tước, cả họ vinh quang. Còn nếu cãi lệnh vua, xem chừng phạm tội khi quân, tru di tam tộc đấy!"

Nghe đến đây, một số dân nữ bắt đầu múa, gương mặt bắt đầu giãn ra. Dần dần, ai cũng không thấy xấu hổ, nhảy múa đàn ca điên cuồng. Dụ Tông còn triệu Bùi Khoan vào bày trò đánh bạc. Mời Thiên Ninh công chúa, Huy Ninh công chúa, Tả tướng, Hữu tướng vào góp vui nhưng họ đều từ chối, tìm lý do khước từ. Xem ca múa chán, Dụ Tông nói:

"Bùi Khoan, khanh mau bày trò vui vui đi!"

"Chúa thượng, người biết trò gì ở dân gian là vui nhất không?"

"Ngươi nói trẫm nghe!" - Dụ Tông gọi hắn lại gần

"Đánh bạc!"

Rồi hắn bảo người bày trí cung Quan Triều thành một sòng bạc. Vốn dĩ, luật pháp nhà Trần ghét nhất trò tiêu khiển này, ấy vậy mà Dụ Tông bất chấp lời dặn của Tiên hoàng, nghe theo Bùi Khoan, bày trò ngay ở cung Quan Triều. Thật đáng trách!

Chu Văn An nghe tin chúa thượng bỏ học, liền vội vã đến yết kiến nhưng ngờ đâu lại bị Thống lĩnh quân Thánh Dực chặn bên ngoài. Ông liền quỳ xuống, nói lớn bên trong:

"Thần, Chu Văn An, xin bái kiến chúa thượng!"

Đáp lại ông là tiếng cười đùa bên trong của vua và đám cung nữ, kèm theo đó là tiếng nhạc inh ỏi. Thấy thế, ông cố gắng hết sức nói lại lần hai, to hơn, rõ hơn:

"Thần, Chu Văn An, bái kiến chúa thượng!"

Lần này lại khác, tiếng nhạc ngưng hẳn, một lúc sau thì hoạn quan Mai Thọ Đức đi ra đỡ ông dậy và nói:

"Chúa thượng mời đại nhân vào trong!"

Chu Văn An do dự một hồi, nhưng vẫn quyết định đi vào. Bên trong, ông không thể tin ra trước mắt mình. Mọi thứ tiêu khiển dơ dáy của bọn dân đen ngu muội đều hội tụ ở đây, ngay tại cung Quan Triều. Mất mặt, vô cùng mất mặt! Thế thì còn gì là uy nghiêm hoàng gia nữa? Giờ đây, giữa chốn cung thất lại biến thành lầu xanh cho đám văn nhân quan lại vui đùa thỏa thích, nịnh bợ lấy lòng vua. Chu Văn An thấy thế thì quỳ xuống, khẩn thiết cầu xin:

Nữ trung Nghiêu ThuấnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ