Tạ Du trở tay ném bóng sang phía Hạ Triều, sau đó cả hai đổi vị trí cho nhau.
Hạ Triều dẫn bóng một lúc, đáy mắt thoáng nhìn qua đám bạn đang đứng ngoài sân bóng rổ kia. Thời tiết này rồi mà La Văn Cường chỉ mặc một cái áo thể thao cộc tay chơi bóng, cơ bắp nơi cánh tay càng thêm nổi bật.
Hạ Triều nhìn theo: "Ủa mấy đứa kia?"
Tạ Du kéo khóa áo khoác xuống, thấy dáng vẻ dẫn bóng hời hợt của Hạ Triều, ai mà thèm quan tâm bọn nào chứ, nhíu nhíu mày nói: "Tập trung đi."
"Không phải, tụi nó bao vây hai nữ sinh đó làm gì..." Hạ Triều chưa kịp nói hết, đã thấy hai cô bé kia nắm chặt tay nhau lách qua người Vạn Đạt chui ra ngoài.
Hai nữ sinh kia chạy vụt đi, tốc độ phải ngang ngửa với thi chạy một trăm mét trong đại hội thể thao của trường, mặt mũi đầy vẻ kinh hoàng, như thể bị ma đuổi, thoắt cái đã trốn mất dạng vào khu nhà dạy học.
...
Hạ Triều chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, tự dưng diễn biến lại phát triển thần kì vậy.
Thực ra thân là người trong cuộc, đến chính bọn La Văn Cường còn lấy làm hoang mang.
Vạn Đạt đứng tại chỗ gãi ót: "Sao chạy mất rồi?"
Lưu Tồn Hạo nghĩ một lát: "Mới rồi thái độ bọn mình rất OK mà, ôn hòa lịch sự, có dọa mấy nhỏ ấy đâu."
La Văn Cường cảm thấy quá nhọc lòng, ôm bóng quay lại sân bóng rổ, thật sự không thể hiểu nổi tâm tình đám nữ sinh, vừa đi vừa nói: "Vấn đề là mấy nhỏ nghe xong có hiểu không đã... Phải nhớ kỹ, là anh em tốt thẳng tắp đấy, thẳng, tắp!"
Trên sân bóng rổ rải rác ba bốn nhóm người.
Lớp 3 chiếm một nửa sân bóng, lớp 4 bên cạnh chỉ có thể cầm bóng đi vào phía trong.
Lớp 4 chia làm hai đội, xem chừng có ý định đấu giao hữu, tổ chức rất chính quy, thậm chí có cả một đám ở ngoài cổ vũ huýt sáo.
Hạ Triều dời mắt về, tính tiếp tục chơi một đối một với Tạ Du.
Nhưng mà hắn chưa kịp đi bóng, đã thấy ở chéo phía đối diện có một quả bóng đột ngột lao tới, nện thẳng về phía La Văn Cường.
La Văn Cường phản ứng nhanh, né sang bên cạnh một bước, quả bóng kia gần như trượt qua sát mặt cậu ta, giống như một cơn lốc xoáy, lao tới gần, cuối cùng nặng nề đập vào tấm lưới sắt đằng sau.
-- "Uỳnh."
Quả bóng rổ rơi thẳng xuống mặt sân cao su, nảy lên mấy lần mới chịu ngừng.
"Ngại quá," trong đám lớp 4 có một nam sinh đứng cách bọn họ một khoảng khá xa, tóc để ngắn ngủn, đầu đinh, lúc nói chuyện nhếch môi cười như có như không, giang hai tay tỏ vẻ vô tội, "Trượt tay."
Nói xong, tên này chậm rãi chạy qua, chạy tới chỗ lưới sắt, cúi người nhặt bóng lên, sau đó hơi giơ lên cao, cổ tay dùng sức ném bóng về sân mình: "Các anh em đỡ lấy!"
Đám người kia lập tức ồn ào một phen.
Tạ Du có ấn tượng đầu không hề tốt lành gì đối với cái thằng có điệu cười giả vờ giả vịt kia, nói cho ngắn gọn là nhìn không vừa mắt, thấy La Văn Cường đang say sưa chơi bóng, lần thứ hai tiếp tục bị thằng kia "trượt tay" phá ngang, không nhịn được dừng lại hỏi: "Đứa nào kia. Có muốn chơi bóng không vậy, tay có vấn đề hay não có vấn đề?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Ngụy trang học tra
RandomTác giả: Mộc Qua Hoàng Thể loại: đam mỹ, hoan hỉ oan gia, cường cường, vườn trường, HE. Nhân vật chính: Hạ Triều x Tạ Du Nhân vật phụ: Thầy cô và các bạn học .v.v. Tiến độ bản gốc: hoàn thành (112 chương) + 3 Ngoại truyện Tiến độ bản edit: hoàn thàn...