Chương 8

1K 75 3
                                    

(Hồi tưởng quá khứ)

Bởi vì yêu cầu mãnh liệt của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác đi theo xe của Tiêu gia đi học mẫu giáo, Vương Nhất Bác rất ít khi đi tới nhiều nơi như vậy, tuy rằng bên cạnh đều là những đứa nhỏ bằng tuổi cậu, nhưng cậu vẫn rất khẩn trương, loại khẩn trương này vẫn tiếp tục cho đến khi Tiêu Chiến buông tay cậu ra, nó liền biến thành bối rối.

Vương Nhất Bác cố chấp kéo tay Tiêu Chiến, nắm chặt lấy, mím môi, Tiêu Chiến quay đầu nhìn cậu, "Bo Bo sao vậy? ”

Vương Nhất Bác lắc đầu, cậu vừa khẩn trương thì nói chuyện rất khó khăn, dứt khoát không nói lời nào.

"Bo Bo, ca ca phải đến đó học rồi." Tiểu Tiêu Chiến bẻ ngón tay thịt mềm mại của Tiểu Vương Nhất Bác ra, chỉ chỉ vào phòng học bên kia, Vương Nhất Bác lại lắc đầu, nắm chặt tay anh, lần này kéo thế nào cũng không chịu buông tay.

Tiểu Tiêu Chiến còn muốn nói gì đó, nhìn kỹ, đôi mắt to tròn của Vương Nhất Bác chứa đầy nước mắt, thiếu chút nữa sẽ rơi xuống, trong nháy mắt liền lo lắng.

"Bo Bo làm sao vậy?" Hôm nay Lương Tố cũng tới trường mẫu giáo, cô vừa chào hỏi giáo viên xong, liền nhìn thấy Tiểu Bo Bo nước mắt lưng tròng nắm lấy tay Tiêu Chiến, Tiểu Tiêu Chiến gấp đến độ giống như con kiến nhỏ bò trên chảo nóng, vụng về lau nước mắt cho cậu, không ngừng dỗ dành.

Vương Nhất Bác không biết nên biểu đạt như thế nào, chỉ biết nắm lấy Tiêu Chiến không buông tay.

"Bo Bo là luyến tiếc ca ca sao?" Lương Tố liền đoán được, thấy Vương Nhất Bác gật gật đầu, mới dở khóc dở cười lau khô nước mắt, dỗ dành cậu, "Bo Bo ngoan, nghe dì nói, ca ca phải qua bên kia học, con xem. " Cô chỉ vào lớp lớn cách lớp nhỏ không xa, "Ca ca vừa tan học là có thể tới tìm Bo Bo chơi, tan học sẽ dẫn Bo Bo về nhà, được không? ”

Tiểu Vương Nhất Bác bĩu môi, không chịu nói chuyện, cũng không chịu buông tay, nhất thời lại rơi vào cục diện giằng co.
Truyện chỉ được đăng tại wattpad Hanhien55

Lão sư đi tới, cười nói, "Bo Bo dính Chiến Chiến như vậy sao? " Lương Tố bất đắc dĩ gật gật đầu, “Bo Bo rất thích Chiến Chiến, đứa nhỏ này….có chút đặc biệt, đại khái là vừa đến hoàn cảnh mới, không có Chiến Chiến bên cạnh, bé sẽ sợ hãi. ”

Lão sư gật gật đầu, ngồi xổm xuống nhìn Tiểu Vương Nhất Bác, "Chiến Chiến ca ca phải đi học, Bo Bo phải ngoan ngoãn nghe lời, bằng không ca ca sẽ không thích Bo Bo nữa. ”

Tiểu Vương Nhất Bác sửng sốt, nước mắt rơi càng dữ dội, nước mắt to như hạt châu đứt dây, cậu vẫn im lặng khóc, ngoại trừ nghẹn ngào cũng sẽ không phát ra âm thanh, sau đó liền chậm rãi buông tay ra.

Tiểu Tiêu Chiến trở tay bắt lấy tay Tiểu Vương Nhất Bác, "Sẽ không đâu! "Bởi vì sốt ruột, giọng nói của anh có chút lớn, "Ca ca sẽ luôn thích đệ đệ! " Thấy Tiểu Vương Nhất Bác ngơ ngác nhìn anh, anh mím môi, lại quay đầu nhìn về phía lão sư, "Bo Bo rất ngoan, cho dù không ngoan, con vẫn luôn thích em ấy! " Vì gia tăng độ tin cậy của những lời này, anh lại hướng mắt nhìn Lương Tố, "Mẹ cũng sẽ luôn thích Bo Bo, đúng không? ”

[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ