Tiêu Chiến vừa xuống xe liền nghe được tiếng hoan hô và tiếng huýt sáo đinh tai nhức óc, mi tâm hung hăng nhảy dựng lên, hít sâu hai cái, mới đem lửa giận trong lòng hạ xuống, anh tới đưa Vương Nhất Bác về nhà, không phải đến cãi nhau. Nhéo nhéo sống mũi, Tiêu Chiến thở dài, anh nổi tiếng là người tốt trong mắt mọi người, cũng không biết vì cái gì, khi đối mặt với Vương Nhất Bác lại giống như pháo trận chống lại bật lửa, một chút liền bốc cháy.
Cố gắng chen vào đám người tấp nập, bên cạnh một cô bé mặc đồ hở rốn lớn tiếng bên tai Tiêu Chiến, "Đừng chen chúc nữa, anh lại đây đứng ở chỗ tôi này! ”
Tiêu Chiến bịt lỗ tai nhìn đại ca đang vung nắm đấm hò hét bên cạnh, yên lặng dịch qua.
"Xin chào, xin hỏi một chút..." Tiêu Chiến cố gắng bắt đầu cuộc nói chuyện.
"Cái gì?! Anh nói lớn tiếng đi! " Kết nối thất bại.
"Vương Nhất Bác! ! Cậu ấy cũng đang thi đấu à? ! " Tiêu Chiến cảm thấy mình giống như bị ném ở chính giữa mười mấy quán bar, xung quanh tiếng vẫy cờ hò hét đinh tai nhức óc. Anh xem như biết vì sao phải chọn ở Tây Sơn, bởi vì đủ xa xôi, dù có hét chói tai thế nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến quần chúng vô tội xung quanh.
Cô gái nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đánh giá Tiêu Chiến từ trên xuống dưới, chỉ về phía anh, hai người lại từ trong đám người chen ra, "Anh tìm Vương Nhất Bác? ”
"Đúng, tôi là ca ca cậu ấy, cậu ấy cũng ở bên trong sao?" Tiêu Chiến chỉ vào hướng đường đua.
"Tôi quen cậu ấy hơn nửa năm rồi, không nghe nói cậu ấy có một người ca ca?" Cô gái hồ nghi nhìn Tiêu Chiến, ngay khi Tiêu Chiến muốn tiếp tục giải thích, cô ta vung tay lên, "Quên đi, anh đẹp như vậy, hẳn là người tốt, tối nay cậu ấy không chạy, tôi dẫn anh qua bên kia tìm cậu ấy. ”
Không hiểu sao Tiêu Chiến bị phát thẻ người tốt đi theo cô bé kia sang một hướng khác, cô ta rất nói nhiều, một đường cùng Tiêu Chiến oán giận Vương Nhất Bác.
Lãnh khốc, vô tình, lãnh huyết, không biết nói tốt, không lễ phép vâng vâng, khi nói đều tức giận giương nanh múa vuốt."Nhất Bác bình thường rất lễ phép." Tiêu Chiến không hề trái lòng che chở Vương Nhất Bác: "Giữa hai người có thể có hiểu lầm gì đó. ”
"Rắm thối." Cô ta lắc lắc một quyền, "Không phải là lần đầu tiên gặp chỉ véo mặt cậu ta một cái sao, tiểu rắm thối đó từ đó về sau nhìn thấy tôi liền lạnh mặt, trên mặt liền viết hoa đừng chạm vào tôi, tôi phi! Nếu cậu ta không đẹp trai, tôi đã đánh cậu ta rồi! ”
"..." Nói thật, nếu không phải cô là một cô gái, em ấy có thể sẽ đánh cô trước rồi. Tiêu Chiến mím môi cười cười.
"Tối nay cũng không biết hỏng cọng gân nào, hùng hổ chạy tới, ngồi bên đường đua, người ta mời cậu ta đua hai trận, anh có biết cậu ta nói gì không? Cậu ta nói cậu ta chưa đủ tuổi. " Cô gái khoa trương lớn tiếng cười hai tiếng, "Lúc Vương Nhất Bác tới mới mười lăm tuổi, tiểu hài tử rắm lớn như thế nào lại không nhớ rõ mình chưa thành niên? ”
"Cậu ấy đúng là vị thành niên, thể thao như vậy không thích hợp với cậu ấy." Nhắc tới Tiêu Chiến cũng có chút mất hứng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)
Fiksi PenggemarTác giả: 西瓜选我我超甜 Cre: Lofter Link Lofter của tác giả:https://xiguaaijinnianbasuila.lofter.com/ Bản gốc: đã hoàn (40 chương) Bản edit: đã hoàn Tag: Xuân phong mưa phùn Chiến × Cố chấp bướng bỉnh Bác ❌TRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP TRANSLATE❌ ❌Nếu có...