Chương 21

745 59 5
                                    


"Tiêu Chiến." Chủ nhiệm khoa gọi Tiêu Chiến đang đeo cặp sách đi ra ngoài trường, Tiêu Chiến bước nhanh chạy tới: " Lâm chủ nhiệm. ”

Lúc trước chính Lâm chủ nhiệm nhìn trúng Tiêu Chiến, phá cách vì anh đặc biệt xin tư cách xuất ngoại, bằng không lấy tư chất của Tiêu Chiến lúc đó, còn chưa đủ điều kiện làm sinh viên trao đổi đến Mỹ viện Florence học tập.

"Là như vậy, chủ nhật tuần này có một bài giảng về lịch sử mỹ thuật phương Tây, vốn là do một học trưởng như cậu chủ giảng, nhưng trong nhà cậu ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi muốn cậu thay anh ta đi giảng bài." Trưởng khoa nhìn tuổi hơi lớn, nhưng không có chút giàu có, nhìn phong phạm nghệ sĩ có chút tiên phong đạo cốt.

Tiêu Chiến có chút kinh ngạc, "Nhưng tư lịch của tôi không đủ. ”

"Chỉ là một bài phát biểu đại khái, cậu ấy đã làm tốt PPT, chủ yếu đối mặt với một số học sinh trung học, đây không phải là sắp thi đại học sao, ban giám hiệu cũng muốn chuẩn bị cho việc tuyển sinh nửa cuối năm nay, cậu có thể mà." Chủ nhiệm khoa vỗ vỗ bả vai anh, bộ dáng cười tủm tỉm, ngược lại có chút làm cho người ta không dễ cự tuyệt.

Tiêu Chiến gật đầu.

Còn chưa ra khỏi cổng trường, điện thoại đã vang lên, cậu bạn nhỏ ở bên kia cao hứng phấn chấn cầu công, "Ca, kết quả thi hàng tháng của em có rồi! Đoán xem em đã làm được bao nhiêu điểm! ”

Xét thấy lần trước 300 điểm quá thảm thiết, Tiêu Chiến không dám đoán cao, cũng không dám đả kích sự tự tin của đứa nhỏ, thật cẩn thận đoán ba trăm rưỡi.

“369!” Vương Nhất Bác đắc ý sắp tràn ra màn hình, Tiêu Chiến bật cười, năm lớp 12 còn chưa có phân khoa văn lý, tổng điểm tổng cộng hơn một ngàn điểm, đứa nhỏ thi còn chưa tới một nửa, ngược lại giống như 963 điểm, ngữ khí lại thập phần vui vẻ, "Bo Bo là giỏi nhất! Làm bữa tối nay cho em nha! ”

“Em muốn ăn thịt lần trước!” Thanh âm của đứa trẻ đột nhiên trở nên nhỏ hơn, "Ca, được chứ? ”

"Được được được." Tiêu Chiến vội vàng liên tục đáp: "Vậy lát nữa anh đi mua thức ăn, buổi tối nấu cho em. ”

"Đừng!" Vương Nhất Bác vội vàng nói, "Lớp 12 phải thi mô phỏng, mượn phòng học của chúng em, cho nên tối nay buổi tối tự học bị hủy bỏ, anh chờ em, em cùng anh đi siêu thị. ”

"Được rồi." Tiêu Chiến nhìn đồng hồ đeo tay, "Vậy anh đi hiệu sách trước một chuyến, trễ một chút đến cổng trường của em đón em. ”

“Ừm!” Đứa nhỏ nhu thuận gật đầu, dấu ngoặc đơn khóe miệng giơ lên cao.

Đi siêu thị cùng nhau! Chọn món ăn cho bữa tối cùng nhau! Cũng có thể mua một số nhu yếu phẩm hàng ngày! Ngẫm lại liền cảm thấy, giống như lão phu phu ghê!

“...... Bác ca! Bác ca! " Lâm Viễn đặt tay lên trước mặt Vương Nhất Bác lắc lắc.

"Bác ca! Lau sạch nước miếng kìa!” Lý Thời mỉa mai nói, Vương Nhất Bác lấy lại tinh thần, lườm hai người bọn họ một cái.

"Tôi khinh, Bác ca, cậu vừa rồi đang gọi điện thoại cho ai vậy?" Lý Thời dùng bả vai đụng Vương Nhất Bác: "Lần trước tôi đã muốn hỏi cậu rồi. ”

"Cậu quản tôi làm gì?!" Vương Nhất Bác lười để ý tới hắn, nhìn bảng điểm của mình, lại có chút mặt mày ủ rũ.

"Không phải, Bác ca, rốt cuộc cậu có phải đang yêu đương không?" Sắc mặt Lâm Viễn có chút phức tạp, "Cậu đột nhiên tiến lên, tôi cùng lão Lý có vẻ đặc biệt dốt, cậu biết không? ”

Đây là sự thật, gần đây lớp cũ bị sự tiến bộ của Vương Nhất Bác làm cho khiếp sợ, tuy rằng người này ban ngày vẫn là bộ dáng buồn ngủ, nhưng đột nhiên thành tích liền bay lên trời... Được rồi cũng không khoa trương như vậy, nhưng tốt xấu gì cũng không chìm xuống đáy! Vì thế khuôn mẫu khen ngợi lớp cũ gần đây liền biến thành, "Vương Nhất Bác đều thi được hơn ba trăm điểm rồi! Bạn có lý do gì để không làm việc chăm chỉ hả! ! ”

Thật ngớ ngẩn! Vương Nhất Bác nhịn không được che mặt, vì đỡ vất vả "đi học ngủ tùy tiện thi cũng có thể vang danh kinh người", cũng là bởi vì cậu quả thật nghe không hiểu giáo viên nói, Vương Nhất Bác đã từ bỏ thời gian học tập, cơ bản dựa vào buổi tối Tiêu Chiến dạy cố gắng bò về phía trước.

Tuy rằng làm không được nhất minh kinh người đi, nhưng tốt xấu gì cũng tiến bộ rõ ràng.

Chỉ là Tiêu Chiến liệt kê cho cậu một đống phần thưởng tiến bộ, xa vời nhất chính là yêu sớm —— sáng chói viết lên đỉnh, bên cạnh viết rõ ràng ba con số máu chảy đầm đìa—— 650!

Mẹ kiếp, Tiêu Chiến đại khái là đang nói đùa!

Vương Nhất Bác vẻ mặt khổ sở nhìn bảng điểm của mình, hơn một ngàn điểm này cũng chỉ có thể thi tới bốn trăm, cậu cảm giác cũng đã gần dùng hết lực hồng hoang rồi, hiện tại đã là tháng tư, tháng bảy này liền thi cuối kỳ, ba tháng nữa, cậu có thể không đuổi kịp, tổng điểm sau năm lớp ba cấp ba càng ít, 650 không phải là một con số trên trời sao!
Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d Hanhien55

Tội nghiệp ngươi quá Bác ca, trước mắt tối tăm, cảm thấy có bạn trai là xa vời.

"Tôi thật ra muốn yêu đương." Vương Nhất Bác lau mặt: "Được rồi được rồi, vậy còn tin đồn thì sao? ”

"Chậc, Đường Tăng đương đại đột nhiên thông suốt muốn yêu đương, còn không thể bát quái một chút?!" Cổ họng Lý Thời có chút lớn, rất nhiều người nhìn về phía sau, Vương Nhất Bác cảnh cáo nhìn hắn một cái, Lý Thời yên lặng làm động tác kéo khóa, yên tĩnh.

Hắn vừa im lặng, giọng nói bàn tán của hai cô gái ở hàng ghế đầu liền truyền đến tai Vương Nhất Bác.

"Các cậu đi không?"

"Tôi không biết a, tôi nghe một người chị học nghệ thuật nói, loại phát biểu này đều rất giống nhau, chính là vì tỷ lệ báo danh nửa cuối năm."

"Bất quá tôi nghe nói lần này chủ giảng là một học trưởng năm thứ ba của đại học mỹ thuật A, tôi đã đi diễn đàn mỹ viện xem qua, trên ảnh chụp của học trưởng kia nhìn còn rất đẹp trai, hơn nữa hình như rất cao."

"Tôi nhớ hình như là Dư Bân?"

“Đúng đúng đúng, một mình tôi không dám đi, cậu đi cùng tôi đi!”

"Nữ sinh thật sự là hời hợt." Lý Thời hừ nhẹ một tiếng, Vương Nhất Bác vén mắt nhìn thoáng qua, một trong những nữ sinh thảo luận là đối tượng Lý Thời thầm mến, lúc này nhắc tới tên học trưởng nào cũng đỏ mặt, phần lớn thành tích trong lớp bọn họ đều không tốt, rất nhiều người chuẩn bị sau này đi theo con đường nghệ thuật.

Bất quá những lời này ngược lại là thật, hời hợt!

Vương Nhất Bác lại nhắm mắt lại, a, đẹp hơn nữa, có thể đẹp hơn ca ca cậu sao?

Ca ca tôi là người đẹp nhất thế giới, không chấp nhận phản bác!

Sau giờ học, Vương Nhất Bác giống như một con ngựa hoang trật khớp, khi tất cả mọi người không kịp phản ứng lại đã lao ra khỏi phòng học, dừng bước ở cổng trường, để ý một đầu lông vàng, làm bộ nhàn nhã lắc lư ra ngoài, cool ngầu hướng người nọ chào hỏi, "Ca! ”

Tiêu Chiến ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn cậu, nhướng mày: "Vương Nhất Bác có phải em lại trốn học không? ”

"..." Được rồi, giả vờ thất bại, Vương Nhất Bác ủy khuất nói, "Em chạy ra, giáo viên đã nói tan học rồi. ”

Tiêu Chiến không nhịn được mà bật cười, tâm tư của đứa nhỏ có chút đáng yêu, mái tóc dài hỗn loạn, "Ai, tóc này của em không phải là dài quá rồi đấy chứ? ”

Chó săn lông vàng nhỏ sợ tới mức che đầu mình, "Không thể! " Má sữa phồng lên, khí thế vô cùng quyết liệt đầu có thể cắt máu có thể chảy tóc không thể loạn.

"Quay về anh cắt cho em?" Tiêu Chiến khoa tay múa chân một chút: "Trước kia khi còn ở Florenza, anh đều tự cắt. ”

Đứa trẻ cắn cắn môi dưới, Baidu nói bạn trai giúp cắt tóc, trông giống như lật xe* chiếm đa số ... Nhưng nó vẫn ngọt ngào nhỉ? Thậm chí có thể là một trăm điều phải làm như một cặp vợ chồng?
*hỏng

Đứa trẻ ngẩng đầu lên, đôi mắt chó sáng bóng lấp lánh, "Được! ”

Quá đáng yêu!
-------------------------------

[ZSWW][Edit] Trúc mã thành đôi (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ